Thông điệp yêu thương từ MẶT TRỜI TÂM THỨC

CÁC BẬC THẦY CHỨNG NGỘ CỦA THẾ KỶ 20 -21

XỨ SỞ GIÂY PHÚT HIỆN TẠI

XỨ SỞ GIÂY PHÚT HIỆN TẠI

Quảng cáo online

Chữ chạy

Chào mừng bạn đến với blog MẶT TRỜI TÂM THỨC Email : mattroitamthuc@yahoo.com - Phone 0903070348

Quảng cáo thay đổi

Truyện cười

CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐANG ĐẾN VỚI PHÚT GIÂY HIỆN TẠI

Giây phút hiện tại

Sống trong giây phút hiện tại là một phép lạ. Phép lạ không phải là để đi trên mặt nước.
Phép lạ là đi trên trên hành tinh xanh xinh đẹp này trong trong giây phút hiện tại, biết trân quý sự bình an và vẻ đẹp có sẵn ngay bây giờ.

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

Sự nô lệ cơ bản của con người

Tình dục là bản năng mạnh mẽ nhất ở nhân loại. Một số kẻ hiểu rõ rằng tình dục là sinh lực mạnh mẽ nhất của nhân loại. Nó cần phải được chế ngự. Nếu nhân loại được phép hoàn toàn tự do về tình dục thì sẽ chẳng còn cách nào kềm chế họ được. Việc lợi dụng họ để làm theo mọi luật lệ sẽ trở thành điều không thể. 

Bạn không nhận thấy điều này đang diễn ra sao? Khi bạn muốn một con bò bị tròng vào ách để kéo xe, bạn làm gì? Bạn thiến nó, bạn hủy hoại sinh lực tình dục của nó. Bạn đã trông thấy sự khác biệt giữa một con bò đực bình thường chưa? Quá khác biệt! Một con bò đực bị thiến là một kẻ nô lệ, nó thật tội nghiệp. Một con bò đực không bị thiến là một con bò đực đẹp đẽ, khỏe mạnh, tỉnh táo. Bạn hãy nhìn một con bò đực không bị thiến đang bước đi, nó bước đi như một vị tướng ra trận! Bạn hãy nhìn một con bò đực bị thiến đang kéo xe, trông nó như kẻ bại trận!

Ở con người cũng vậy. Bản năng tình dục đã bị cắt bỏ, đã bị làm cho khập khiễng, què quặt. Ngày nay nhân loại không sống như một con bò đực bình thường, họ sống như một con bò đực bị thiến và mỗi người đang kéo trên vai mình hàng ngàn cỗ xe. Bạn hãy quan sát và bạn sẽ nhận thấy rằng sau lưng mình mình là một ngàn lẻ một cỗ xe.

Tại sao bạn không thắng ách một con bò đực bình thường được? Con bò này quá mạnh khỏe. Nếu nó trông thấy một con bò cái đi ngang qua, nó sẽ hất cả bạn lẫn cỗ xe xuống đất để chạy theo con bò cái. Nó sẽ chẳng màng đến việc bạn là ai, nó sẽ chẳng mảy may nghe lời bạn. Bạn không thể kiểm soát hay chế ngự được một con bò đực bình thường.Sinh lực tình dục là sinh lực cuộc sống; nó không thể bị kiểm soát. Một số người không quan tâm đến bạn, họ chỉ quan tâm đến việc gò ép bạn theo một hướng nhất định nào đó.

Sự đè nén tình dục là sự nô lệ cơ bản của con người. Nhân loại không thể tự do trừ khi tình dục được tự do. Nhân loại không thể thực sự tự do trừ khi sinh lực tình dục của họ được phép phát triển tự nhiên.

Có năm mánh khóe để biến một người thành một kẻ nô lệ, thành một đối tượng khập khiễng, què quặt.

Thứ nhất là:


Nếu bạn muốn thống trị anh ta thì bạn cần phải biến anh ta thành một kẻ càng yếu đuối càng tốt. Nếu ai đó muốn thống trị bạn thì họ cần phải làm cho bạn trở nên yếu đuối. Cách tốt nhất để biến một người mạnh khỏe thành một người yếu đuối là không cho họ sự tự do phát triển tình yêu. Tình yêu là một loại dưỡng chất cho tâm hồn. Ngày nay các nhà tâm lý học khám phá ra rằng nếu một đứa bé không có được tình yêu thì nó sẽ tự héo hắt và trở nên yếu đuối. Bạn có thể cho nó sữa, thuốc men, mọi thứ nhưng bạn đừng cho nó tình yêu. Đừng ôm ấp nó, đừng hôn hít nó nó, đừng cười đùa với nó, nó sẽ ngày một yếu đuối thêm. Nó có khả năng chết nhiều hơn là sống.

Điều gì đã xảy ra? Tại sao? Khi bạn ôm hôn nó thì nó cảm thấy được an ủi, được chấp nhận, được yêu thương. Nó bắt đầu cảm thấy rằng nó là một người có giá trị, nó bắt đầu cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.

Ngày nay, ngay từ khi họ còn nhỏ chúng ta đã bỏ đói họ; chúng ta không để tình yêu phát triển trong họ. Chúng ta cố gắng ép buộc các thanh niên nam nữ không được yêu nhau trừ khi họ kết hôn. Khi được mười bốn tuổi thì sinh lực tình dục trong họ đã phát triển đầy đủ. Nhưng nền giáo dục của họ lại kéo dài lâu hơn, hơn mười năm, mãi đến khi họ được hai mươi bốn hoặc hai mươi lăm tuổi - khi đó họ sẽ nhận được bằng Cử nhân, Kỹ sư hoặc Tiến sĩ. Thế nên chúng ta cố gắng ép buộc họ không được yêu thương.

Sinh lực tình dục xuất hiện mạnh mẽ nhất ở độ tuổi mười tám. Nhưng chúng ta ép buộc họ không được làm tình - các chàng trai và các cô gái phải bị cách ly với nhau, đứng giữa họ là toàn bộ cơ cấu của cảnh sát, quan tòa, hiệu trưởng. Những người này đứng đó để giữ cho các cậu trai không tiếp cận được các cậu trai. Tại sao? Chúng ta đang cố gắng giết chết con bò bình thường để tạo ra một con bò bị thiến.

Khi bạn được mười tám tuổi, đây là lúc sinh lực tình dục trong bạn mạnh mẽ nhất, đây là lúc sinh lực tình yêu trong bạn mạnh mẽ nhất. Khi bạn kết hôn ở độ tuổi hai lăm, hai sáu, hai bảy... và tuổi tác của bạn ngày một cao hơn.

Một quốc gia càng được xem là có văn hóa thì bạn càng phải chờ đợi lâu hơn vì bạn cần phải học tập nhiều hơn, bạn  cần phải tìm được việc làm, bạn cần phải đạt được thứ này hoặc thứ nọ. Khi bạn kết hôn thì lúc đó sinh lực trong bạn  đang suy giảm. Khi đó tình yêu của bạn không còn thực sự nóng bỏng nữa; nó trở nên nhạt nhẽo, hững hờ, thiếu nhiệt huyết. Khi bạn không thể yêu thương trọn vẹn như thế thì bạn cũng không thể yêu thương con cái của mình bởi vì bạn không biết cách yêu thương. Khi bạn không biết được đỉnh điểm của tình yêu thì làm sao bạn có thể dạy dỗ con cái của mình? Làm sao bạn có thể giúp con cái của mình chạm đến đỉnh điểm của tình yêu?

Nhiều thế hệ qua sinh lực tình yêu của nhân loại đã và đang bị kềm nén nên họ luôn là những con người yếu đuối.

Thứ hai:

Nếu bạn muốn dễ dàng dối gạt một người nào đó, bạn hãy biến anh ta thành một kẻ càng ngu muội càng tốt. Nếu bạn muốn biến anh ta thành một kẻ ngu muội, tốt nhất bạn đừng cho phép anh ta tự do yêu thương. Nếu không cho phép tình yêu thì tâm hồn của anh ta sẽ suy sụp. Bạn không nhận thấy rõ điều này sao? Khi bạn yêu một chàng trai một cô gái nào đó, đột nhiên mọi khả năng trong bạn đều trở nên mạnh mẽ, linh hoạt, thăng hoa. Mới cách đây vài phút bạn còn là một người nghễnh ngãng và giờ đây bạn gặp một chàng trai hoặc một cô gái nào đó và đột nhiên trong họ tràn ngập niềm vui, bạn trở thành một ngọn đuốc bùng cháy dữ dội. Tình yêu là phép mầu giúp tâm hồn được thăng hoa. Khi tình yêu biến mất thì tâm hồn trở nên uể oải, yếu đuối, cùn lụt.

Những người sáng suốt nhất là những người có sinh lực mạnh mẽ nhất. Chúng ta cần phải hiểu rõ điều này vì sinh lực tình yêu là nền tảng cơ bản cho sự sáng suốt. Nếu bạn không thể yêu thương thì tâm hồn bạn trở nên lạnh lẽo, đóng băng; bạn không thể trôi chảy đi đâu được. Trong khi bạn đang yêu thì bạn cảm thấy tự tin rằng mình có thể chạm được các vì sao. Đó là lý do tại sao một người phụ nữ trở thành một nguồn cảm hứng vô tận, một người đàn ông trở thành một nguồn cảm hứng vô tận. Khi người phụ nữ được yêu thương, cô ta trở nên xinh đẹp hơn ngay lập tức; ngay tức thì! Mới cách đây vài phút cô ta là một phụ nữ bình thường, giờ đây tình yêu đã tắm gội cô. Cô đã được tắm bằng thứ sinh lực hoàn toàn mới mẻ, một mùi hương mới vây quanh cô ta. Cô ta bước đi một cách duyên dáng, từng bước chân như từng điệu nhảy. Gương mặt tỏa sáng, nụ cười quyến rũ, tràn đầy sinh lực. Đối với người đàn ông cũng thế.

Khi người ta yêu thương, họ vận động ở mức tối đa. Hãy ngăn không cho họ yêu thương, họ lập tức vận động lờ phờ; lúc này họ trở nên ngu muội, họ chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì cả. Khi người ta ngu muội thì người ta dễ dàng bị dối gạt.

Khi sinh lực tình dục, sinh lực tình yêu, bị đè nén, họ bắt đầu khao khát một đời sống khác. Họ nghĩ về thiên đàng, về nơi cực lạc nhưng họ không nghĩ đến việc tạo ra một thiên đàng ngay ở đây, ngay lúc này, ngay trong đời sống này. Khi bạn yêu thương, thiên đàng là ở đây. Lúc này bạn chẳng cần quan tâm đến gì vì đây đã là thiên đàng của bạn rồi. Nhưng khi sinh lực tình yêu của bạn bị đè nén thì bạn bắt đầu suy nghĩ “Ở đây chẳng có gì, đời sống này thật trống trải. Ắt hẳn còn có một nơi khác tốt đẹp hơn...”. Bạn tìm đến người nào đó và hỏi về thiên đàng và ông ta vẽ ra cho bạn thấy những bức tranh tuyệt đẹp về thiên đàng. Tình yêu đã bị đè nén thế nên bạn quan tâm đến một đời sống khác. Khi người ta quan tâm đến đời sống khác, theo lẽ tự nhiên họ không còn quan tâm đến đời sống này nữa. 

Tôi nói rằng đời sống này là đời sống duy nhất. Đời sống khác được ẩn trong đời sống này. Nó không ở đâu xa cả, nó nằm trong đời sống này. Bạn hãy khám phá nó - nó đây này! Bạn hãy khám phá nó và bạn sẽ tìm thấy được một đời sống khác ngay trong đời sống này. Thượng đế tiềm ẩn trên thế gian này. Thượng đế đang ẩn nấp ở đây và ngay lúc này. Nếu bạn yêu thương, bạn sẽ cảm nhận được nó.

Thứ ba:

Bạn hãy làm cho anh ta càng hoảng sợ càng tốt. Cách chắc chắn nhất là bạn đừng để anh ta được phép yêu thương vì tình yêu đẩy lùi mọi lo sợ. Khi bạn yêu thương bạn chẳng còn lo sợ bất kỳ điều gì. Khi bạn yêu thương bạn có thể đánh lùi bất kỳ sức mạnh nào. Khi bạn yêu thương bạn cảm thấy rằng mình có thể làm được bất kỳ điều gì mình muốn. Nhưng khi bạn không có tình yêu, bạn lo sợ ngay cả đối với những điều nhỏ nhặt. Khi bạn không yêu thương bạn quan tâm nhiều đến sự an toàn. Khi bạn yêu thương bạn quan tâm nhiều đến sự khám phá, sự chinh phục. Mọi người không được phép yêu thương bởi vì đây là cách duy nhất để khiến họ lo sợ. Khi họ lo sợ và run rẩy thì họ luôn quỳ trên hai đầu gối, lê chân.

Thứ tư:

Bạn hãy biến anh ta thành một người càng đau khổ càng tốt vì một người đau khổ là một người bối rối, một người đau khổ là một người tự coi thường chính mình, một người đau khổ là một người tự lên án chính mình, một người đau khổ là một người luôn nghĩ rằng ắt hẳn mình đã làm một điều gì đó sai trái. Một người đau khổ là một người mất phương hướng, bạn có thể kéo anh ta sang bên trái hoặc đẩy anh ta sang bên phải một cách dễ dàng. Một người đau khổ là một người luôn sẵn sàng chờ người khác ra lệnh, chờ người khác kỷ luật vì anh ta nghĩ rằng “Mình là một người đau khổ và mãi mãi đau khổ. Có thể một ai đó có thể giúp mình chăng?”. Anh ta sẵn sàng trở thành nạn nhân của bất kỳ ai.

Thứ năm:

Hãy biến mọi người thành những người xa lạ với nhau, từ đó họ không thể tập hợp lại để làm một điều gì đó bạn không tán thành. Hãy giữ mọi người cách xa nhau. Đừng để họ quá thân thiết với nhau. Khi người ta bị chia cắt, cô đơn, xa lạ, họ không thể kết bè đảng với nhau. Có một ngàn lẻ một cách để chia cắt họ.

Ví dụ, nếu bạn nắm tay một người đàn ông (bạn là một người đàn ông và bạn đang nắm lấy tay của một người đàn ông và bước đi trên đường). Bạn sẽ cảm thấy có lỗi vì mọi người bắt đầu nhìn bạn. Bạn có phải là người đồng tính luyến ái hay một cái gì đó đại loại như thế không? Hai người đàn ông không được phép vui vẻ bên nhau. Họ không được phép nắm tay nhau, họ không được phép ôm nhau. Họ bị lên án là người đồng tính luyến ái. Nỗi lo sợ xuất hiện. Nếu một người bạn bước đến và nắm lấy tay bạn trong tay anh ta, bạn nhìn quanh: “Có ai trông thấy không nhỉ?”. Bạn vội vã rút tay lại.

Bạn bắt tay một cách vội vã. Bạn chỉ khẽ chạm vào tay người khác và lắc nhẹ, thế là xong. Bạn không nắm lấy tay nhau, bạn không ôm lấy nhau, bạn lo sợ. Bạn có nhớ khi cha bạn ôm bạn sau khi bạn đã trưởng thành về tình dục không? Tại sao không? Nỗi lo sợ đã được tạo ra. Một thanh niên trẻ và người mẹ của mình ôm nhau? (có thể một vài ý nghĩ về tình dục sẽ xuất hiện trong đầu họ). Nỗi lo sợ đã được tạo ra: người cha và đứa con trai, không; người cha và đứa con gái, không. Người anh và người chị, không; người anh và người em trai - không!

Mọi người luôn bị giữ cách xa nhau, quanh họ là những bức tường dày. Mọi người đều bị phân loại và có một ngàn lẻ một rào cản quanh họ. Vâng, một ngày nào đó, sau hai mươi lăm năm được rèn luyện đào tạo theo cách này, bạn được phép yêu thương vợ mình. Nhưng lúc này bạn đã quá quen với các kỷ luật xưa cũ và đột nhiên bạn chẳng biết phải làm gì.Làm như thế để yêu thương? Bạn chưa bao giờ được học loại ngôn ngữ này. Cũng giống như khi một người trong suốt hai mươi lăm năm không được phép nói. Chỉ lắng nghe: Suốt hai mươi lăm năm anh ta không được phép nói một lời và rồi đột nhiên bạn đặt anh ta lên sân khấu vào bảo anh ta “Hãy diễn thuyết”. Điều gì sẽ xảy ra? Anh ta sẽ ngã gục, lúc đó và ngay tại chỗ. Anh ta có thể bị ngất xỉu, anh ta có thể chết... hai mươi lăm năm câm lặng và giờ đây đột nhiên anh ta phải trình bày một bài diễn thuyết tuyệt vời? Đó là điều không thể. 

Đó là những gì đang xảy ra! Hai mươi lăm năm không có tình yêu, chỉ có lo sợ, rồi đột nhiên luật pháp cho phép bạn được yêu thương người phụ nữ này. “Đây là vợ của bạn bạn là chồng của cô ấy và hai bạn được phép yêu thương”. Nhưng hai mươi lăm năm được đào tạo sai lạc kia đâu rồi? Nó vẫn còn ở đó.

Vâng, bạn sẽ “yêu”... Bạn sẽ làm tình. Bạn đã bị kìm nén suốt hai mươi lăm năm, bạn không thể đạt được sự cực khoái. Đó là lý do tại sao bạn lại thất vọng sau khi làm tình. Chín mươi chín phần trăm mọi người cảm thấy thất vọng sau khi làm tình, thất vọng hơn bao giờ hết. Họ cảm thấy “Đây là cái gì? Chẳng là gì cả! Chẳng có gì cả!”.

Trước tiên, người ta khiến bạn không thể yêu thương, sau đó họ đến và họ rao giảng rằng chẳng có gì quan trọng trong tình yêu cả. Dĩ nhiên lời thuyết giáo của họ nghe có vẻ đúng, lời thuyết giáo của họ rất đúng với những gì bạn đã trải qua. Đây là một trò bịp hay ho nhất đang xảy ra với nhân loại.

Năm mánh khóe này nhằm xoay quanh một việc duy nhất: chống phá tình yêu. Trước tiên họ không ngừng rao giảng rằng tình yêu là thứ tuyệt vời nên không ai nghĩ rằng họ đang đả phá tình yêu. Họ không ngừng giảng dạy rằng tình yêu là thứ tuyệt vời, sau đó họ không tạo bất kỳ hoàn cảnh nào để tình yêu xuất hiện. Họ không tạo ra bất kỳ cơ hội nào, họ tiếp tục rao giảng rằng thực phẩm là thứ tuyệt vời, rằng việc ăn uống là một niềm vui tuyệt vời; “Hãy ăn uống thật no say” nhưng họ chẳng cho bạn bất kỳ thứ gì để ăn. Họ để mọi người rơi vào tình trạng đói khát và không ngừng nói về tình yêu. Tình yêu được ca ngợi cao hơn bất kỳ thứ gì, ngoại trừ Thượng đế. Trước mặt thì họ khuyến khích chúng ta yêu thương; sau lưng thì họ cắt phăng mọi gốc rễ của tình yêu. Đây là kiệt tác của họ.

Không ai nói về những tác hại mà họ đã tạo ra. Giống như khi bạn không ngừng nói về một nhánh cây rằng “Hãy xanh tươi, hãy nở hoa, hãy vui đùa cùng gió” và bạn không ngừng cắt phăng gốc rễ của nó để nó không thể nở hoa thì bạn nói “Hãy nghe đây! Ngươi không nghe ta nói áo? Ngươi không làm theo lời ta sao?...” và trong khi đó bạn vẫn không ngừng cắt phăng gốc rễ của nó.

Tình yêu bị phủ nhận (tình yêu là thứ quý báu nhất trên đời; không ai có quyền phủ nhận nó). Nếu một người có thể yêu thương năm người, anh ta nên yêu cả năm người. Nếu một người có thể yêu thương năm mươi người, anh ta nên yêu cả năm mươi người. Tình yêu của bạn càng bao la thì phẩm chất của nó càng thêm tinh khiết. Nhưng họ đang dối gạt bạn, bạn bị ép vào một góc tối nhỏ hẹp. Bạn chỉ có thể yêu vợ mình, bạn chỉ có thể yêu chồng mình, bạn chỉ có thể yêu thứ này hoặc thứ nọ. Họ đặt ra nhiều điều kiện khác nhau để ràng buộc bạn. Cứ như thể luật pháp là thứ bạn có thể hít thở để sống vậy.

Hãy hiện tại.

Vẫn còn có một trò bịp khác. Họ nói về “tình yêu cao thượng” và họ phá hủy thứ tình yêu được xếp vào loại thấp hơn. Họ nói rằng chúng ta cần phải vứt bỏ thứ tình yêu bình thường; tình yêu thể xác là thứ tồi tệ, tình yêu tâm hồn là thứ tốt đẹp.

Bạn đã bao giờ trông thấy thứ tình yêu tâm hồn mà không kèm theo thể xác chưa? Bạn đã bao giờ trông thấy một ngôi nhà không có nền móng chưa? Thể xác là nền móng của bạn; tâm hồn sống trong thể xác của bạn, sống cùng xác của bạn. Bạn là một linh hồn có thể xác và là một thể xác có linh hồn. Cái thấp và cái cao luôn tồn tại trong bạn, chúng là một. Bạn không thể phủ nhận cái thấp, cái thấp cần phải được chuyển hóa thành cái cao. Nếu không có bậc thấp thì bạn không thể lên đến bậc cao.

Tình dục không hề sai trái. Bạn chỉ sai trái khi bạn để mình bị mắc kẹt ở đó. Bạn hãy di chuyển cao hơn. Cái cao không hề phủ nhận cái thấp, cái thấp là yếu tố biến cái cao thành điều có thể.

Những trò bịp bợm này đã tạo ra nhiều rắc rối khác nhau. Mỗi khi bạn yêu thương một ai đó thì bạn cảm thấy mình có lỗi. Khi cảm giác tội lỗi xuất hiện thì bạn không thể sống trọn vẹn cùng tình yêu, tội lỗi ngăn cản bước chân của bạn. Thậm chí trong khi đang làm tình cùng chồng hoặc vợ mình bạn cũng cảm thấy rằng mình đang làm một điều gì đó có lỗi. Bạn biết rằng đây là một tội lỗi, bạn biết rằng bạn đang làm một điều gì đó sai lạc. “Các vị Thánh không làm điều đó”, bạn là một tội đồ nên bạn không thể sống trọn vẹn cùng tình yêu ngay cả khi bạn được phép yêu thương. 

Khi tội lỗi xuất hiện, bạn bắt đầu cảm thấy rằng mình sai lạc; bạn đánh mất sự tự tôn, bạn đánh mất lòng tự trọng. Một vấn đề khác xảy ra: Khi tội lỗi xuất hiện bạn bắt đầu giả vờ. Người mẹ và người cha không cho phép con cái của họ biết rằng họ làm tình với nhau, họ giả vờ như là chẳng có chuyện gì xảy ra. Họ giả vờ như là tình dục chẳng hề tồn tại. Dù sớm dù muộn thì con cái cũng biết rõ sự giả vờ của họ. Khi con cái biết được rằng họ giả vờ, chúng sẽ đánh mất mọi sự tin tưởng nơi cha mẹ của chúng. Chúng cảm thấy mình bị dối gạt, chúng cảm thấy mình bị phản bội.

Người cha và người mẹ nói rằng con cái của họ không tôn trọng họ. Chính bạn đã tạo ra sự thiếu tôn trọng này, làm sao chúng có thể tôn trọng bạn được? Bạn đã lừa dối chúng theo nhiều cách khác nhau, bạn đã không chân thành. Bạn đã bảo chúng đừng phải lòng một ai đó - “Hãy cẩn thận!” và bạn vẫn không ngừng làm tình. Ngày đó sẽ xuất hiện, dù sớm dù muộn, khi chúng nhận ra rằng ngay cả cha của chúng, ngay cả mẹ của chúng cũng không chân thật với chúng.Làm sao chúng có thể tôn trọng bạn được?

Trước tiên, tội lỗi tạo ra sự giả vờ. Sự giả vờ tạo ra sự xa lánh ghét bỏ từ mọi người. Ngay cả con cái của chính bạn cũng không cảm thấy hòa thuận cùng bạn. Có một rào cản xuất hiện giữa bạn và con cái của bạn:sự giả vờ. Một ngày nào đó bạn sẽ biết rằng chúng cũng đang giả vờ và mọi người khác cũng đang giả vờ. Khi tất cả mọi người đều giả vờ, làm sao bạn có thể có được sự tin tưởng? Làm sao bạn có thể tỏ ra thân thiện được với ai trong khi mọi người đều đang dối gạt lẫn nhau? Bạn cảm thấy cay đắng, bạn cảm thấy đau đớn về sự thật này.

Mọi người đều mang mặt nạ, chẳng ai chân thật cả. Mọi người đều mang mặt nạ, chẳng ai thể hiện gương mặt thật của mình. Bạn cảm thấy tội lỗi, bạn biết rằng bạn đang giả vờ và mọi người đều đang giả vờ. Lúc này việc biến mọi người thành những nô lệ là việc dễ dàng: biến họ thành thư ký, thành hiệu trưởng, thành người soát vé, thành bộ trưởng, vân vân. Lúc này bạn dễ dàng khiến họ bối rối. Bạn đã khiến họ bối rối ngay từ đầu.

Tình dục là điểm khởi đầu.

Tôi đã nghe kể rằng...

Vào đêm động phòng tiểu thư Jane sắp sửa lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ đầu tiên của hôn nhân. “Anh ạ”, cô ta hỏi chú rể “đây là những gì thường dân gọi là làm tình đó sao?”. “Đúng, đúng vậy, em yêu”, hoàng tử Reginald trả lời và bắt đầu làm tình. Sau một lúc tiểu thư Jane kêu lên phẫn nộ “Việc này quá tốt đẹp đối với các thường dân!”.

Thường dân không được phép làm tình: “Nó quá tốt đẹp đối với họ”. Nhưng vấn đề ở đây là khi bạn chuốc đọc thế giới thì ngay cả bạn cũng bị chuốc độc. Nếu bạn chuốc độc vào loại không khí mà thường dân hít thở thì không khí mà vua chúa hít phải cũng bị nhiễm độc. Bạn không thể tách rời, nó là một. Khi các mục sư chuốc độc thường dân thì cuối cùng ông ta cũng bị nhiễm độc. 

Khi bạn đè nén một thứ gì đó từ bên ngoài, nó sẽ cô đọng lại bên trong, cô đọng lại trong tiềm thức. Nó ở đó. Tình dục vẫn chưa bị hủy diệt, thật may mắn. Nó vẫn không bị hủy diệt, nó chỉ bị chuốc độc mà thôi. Nó không thể bị hủy diệt, nó là sinh lực cuộc sống. Nó đã bị ô nhiễm và nó có thể trở lại trạng thái tinh khôi.

Mọi rắc rối trong cuộc sống của bạn có thể, vì cơ bản là do vấn đề tình dục của bạn. Bạn có thể không ngừng giải quyết mọi rắc rối khác nhau, bạn sẽ chẳng bao giờ giải quyết được chúng bởi vì chúng không phải là những rắc ối cơ bản. Nếu bạn giải quyết được vấn đề tình dục của mình thì mọi rắc rối khác sẽ tự nhiên biến mất bởi vì bạn đã giải quyết được vấn đề cơ bản. Nhưng bạn lại tỏ ra lo sợ ngay cả khi nhìn thẳng vào nó.

Rất đơn giản. Nếu bạn có thể đặt sang một bên tất cả mọi gò ép, nó rất đơn giản. Nó đơn giản như câu chuyện này. 

Một phụ nữ không chồng liên tục quấy rầy cảnh sát. Cô ta liên tục gọi điện đến và nói rằng có một người đàn ông đang nấp dưới gầm giường của mình. Cuối cùng cô ta được đưa đến bệnh viện tâm thần, tại đó cô ta được tiêm các loại thuốc mới nhất. Sau vài tuần lễ bác sĩ đến phỏng vấn cô ta để xem cô ta đã khỏi bệnh chưa.

“Thưa cô Rustifan”, bác sĩ hỏi “lúc này cô có thấy người đàn ông nào dưới gầm giường của mình nữa không?”.

“Không, tôi không thấy”, cô ta nói. Nhưng ngay khi bác sĩ sắp sửa ký giấy xuất viện thì cô ta nói “Lúc này tôi có thể thấy đến hai người”.

Bác sĩ nói với đội ngũ nhân viên của bệnh viện rằng có một mũi tiêm duy nhất có thể chữa được lời phàn nàn của cô ta, mũi tiêm này được ông gọi là “trinh nữ ác độc”. Ông đề nghị họ cho cô ta ở chung phòng ngủ với Big Dan, thợ mộc của bệnh viện.

Họ đưa Big Dan tới, nói với anh ta về lời phàn nàn của người phụ nữ này và rằng anh ta sẽ phải ở chung phòng ngủ cùng cô ta suốt một giờ đồng hồ trong khi cửa bị khóa trái. Anh ta nói rằng sẽ không lâu đâu và cả nhóm cùng tụ họp ở bên ngoài nơi cầu thang... Họ nghe “Không, ngừng lại đi Dan. Mẹ sẽ không tha thứ cho tôi đâu!”. 

“Hãy im ngay đi, mọi việc sẽ xong trong vài phút thôi. Lẽ ra nó đã phải được làm cách đây nhiều năm rồi!”.

“Anh là tên cục súc, anh buộc tôi phải chấp nhận thế sao?”.

“Đó là việc lẽ ra chồng cô nên làm”.

Đến lúc này cả nhóm bên ngoài không thể chờ đợi được nữa, họ mở cửa bước vào.

“Tôi đã chữa trị cho cô ấy”, anh chàng thợ mộc nói.

“Anh ấy đã chữa trị cho tôi”, cô Rustifan nói.

Anh ta đã cưa bỏ bốn chân của chiếc giường.

Đôi khi việc chữa trị rất đơn giản. Bạn vẫn không ngừng thử hàng ngàn cách khác nhau... Người thợ mộc đã làm rất tốt, chỉ cần cắt bỏ bốn chân giường là mọi việc kết thúc!

Tình dục là căn nguyên của hầu hết mọi rắc rối của bạn. Nó chính là căn nguyên vì nó đã bị chuốc độc trong suốt hàng ngàn năm qua. Bạn cần phải gột rửa nó. Hãy đòi lại sự tự do của mình. Hãy đòi lại sự tự do yêu thương của mình. Hãy đòi lại quyền được sống tự do và rồi mọi rắc rối sẽ biến mất.








Tình dục là bản năng mạnh mẽ nhất ở nhân loại. Một số kẻ hiểu rõ rằng tình dục là sinh lực mạnh mẽ nhất của nhân loại. Nó cần phải được chế ngự. Nếu nhân loại được phép hoàn toàn tự do về tình dục thì sẽ chẳng còn cách nào kềm chế họ được. Việc lợi dụng họ để làm theo mọi luật lệ sẽ trở thành điều không thể. 

Bạn không nhận thấy điều này đang diễn ra sao? Khi bạn muốn một con bò bị tròng vào ách để kéo xe, bạn làm gì? Bạn thiến nó, bạn hủy hoại sinh lực tình dục của nó. Bạn đã trông thấy sự khác biệt giữa một con bò đực bình thường chưa? Quá khác biệt! Một con bò đực bị thiến là một kẻ nô lệ, nó thật tội nghiệp. Một con bò đực không bị thiến là một con bò đực đẹp đẽ, khỏe mạnh, tỉnh táo. Bạn hãy nhìn một con bò đực không bị thiến đang bước đi, nó bước đi như một vị tướng ra trận! Bạn hãy nhìn một con bò đực bị thiến đang kéo xe, trông nó như kẻ bại trận!

Ở con người cũng vậy. Bản năng tình dục đã bị cắt bỏ, đã bị làm cho khập khiễng, què quặt. Ngày nay nhân loại không sống như một con bò đực bình thường, họ sống như một con bò đực bị thiến và mỗi người đang kéo trên vai mình hàng ngàn cỗ xe. Bạn hãy quan sát và bạn sẽ nhận thấy rằng sau lưng mình mình là một ngàn lẻ một cỗ xe.

Tại sao bạn không thắng ách một con bò đực bình thường được? Con bò này quá mạnh khỏe. Nếu nó trông thấy một con bò cái đi ngang qua, nó sẽ hất cả bạn lẫn cỗ xe xuống đất để chạy theo con bò cái. Nó sẽ chẳng màng đến việc bạn là ai, nó sẽ chẳng mảy may nghe lời bạn. Bạn không thể kiểm soát hay chế ngự được một con bò đực bình thường.Sinh lực tình dục là sinh lực cuộc sống; nó không thể bị kiểm soát. Một số người không quan tâm đến bạn, họ chỉ quan tâm đến việc gò ép bạn theo một hướng nhất định nào đó.

Sự đè nén tình dục là sự nô lệ cơ bản của con người. Nhân loại không thể tự do trừ khi tình dục được tự do. Nhân loại không thể thực sự tự do trừ khi sinh lực tình dục của họ được phép phát triển tự nhiên.

Có năm mánh khóe để biến một người thành một kẻ nô lệ, thành một đối tượng khập khiễng, què quặt.

Thứ nhất là:


Nếu bạn muốn thống trị anh ta thì bạn cần phải biến anh ta thành một kẻ càng yếu đuối càng tốt. Nếu ai đó muốn thống trị bạn thì họ cần phải làm cho bạn trở nên yếu đuối. Cách tốt nhất để biến một người mạnh khỏe thành một người yếu đuối là không cho họ sự tự do phát triển tình yêu. Tình yêu là một loại dưỡng chất cho tâm hồn. Ngày nay các nhà tâm lý học khám phá ra rằng nếu một đứa bé không có được tình yêu thì nó sẽ tự héo hắt và trở nên yếu đuối. Bạn có thể cho nó sữa, thuốc men, mọi thứ nhưng bạn đừng cho nó tình yêu. Đừng ôm ấp nó, đừng hôn hít nó nó, đừng cười đùa với nó, nó sẽ ngày một yếu đuối thêm. Nó có khả năng chết nhiều hơn là sống.

Điều gì đã xảy ra? Tại sao? Khi bạn ôm hôn nó thì nó cảm thấy được an ủi, được chấp nhận, được yêu thương. Nó bắt đầu cảm thấy rằng nó là một người có giá trị, nó bắt đầu cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.

Ngày nay, ngay từ khi họ còn nhỏ chúng ta đã bỏ đói họ; chúng ta không để tình yêu phát triển trong họ. Chúng ta cố gắng ép buộc các thanh niên nam nữ không được yêu nhau trừ khi họ kết hôn. Khi được mười bốn tuổi thì sinh lực tình dục trong họ đã phát triển đầy đủ. Nhưng nền giáo dục của họ lại kéo dài lâu hơn, hơn mười năm, mãi đến khi họ được hai mươi bốn hoặc hai mươi lăm tuổi - khi đó họ sẽ nhận được bằng Cử nhân, Kỹ sư hoặc Tiến sĩ. Thế nên chúng ta cố gắng ép buộc họ không được yêu thương.

Sinh lực tình dục xuất hiện mạnh mẽ nhất ở độ tuổi mười tám. Nhưng chúng ta ép buộc họ không được làm tình - các chàng trai và các cô gái phải bị cách ly với nhau, đứng giữa họ là toàn bộ cơ cấu của cảnh sát, quan tòa, hiệu trưởng. Những người này đứng đó để giữ cho các cậu trai không tiếp cận được các cậu trai. Tại sao? Chúng ta đang cố gắng giết chết con bò bình thường để tạo ra một con bò bị thiến.

Khi bạn được mười tám tuổi, đây là lúc sinh lực tình dục trong bạn mạnh mẽ nhất, đây là lúc sinh lực tình yêu trong bạn mạnh mẽ nhất. Khi bạn kết hôn ở độ tuổi hai lăm, hai sáu, hai bảy... và tuổi tác của bạn ngày một cao hơn.

Một quốc gia càng được xem là có văn hóa thì bạn càng phải chờ đợi lâu hơn vì bạn cần phải học tập nhiều hơn, bạn  cần phải tìm được việc làm, bạn cần phải đạt được thứ này hoặc thứ nọ. Khi bạn kết hôn thì lúc đó sinh lực trong bạn  đang suy giảm. Khi đó tình yêu của bạn không còn thực sự nóng bỏng nữa; nó trở nên nhạt nhẽo, hững hờ, thiếu nhiệt huyết. Khi bạn không thể yêu thương trọn vẹn như thế thì bạn cũng không thể yêu thương con cái của mình bởi vì bạn không biết cách yêu thương. Khi bạn không biết được đỉnh điểm của tình yêu thì làm sao bạn có thể dạy dỗ con cái của mình? Làm sao bạn có thể giúp con cái của mình chạm đến đỉnh điểm của tình yêu?

Nhiều thế hệ qua sinh lực tình yêu của nhân loại đã và đang bị kềm nén nên họ luôn là những con người yếu đuối.

Thứ hai:

Nếu bạn muốn dễ dàng dối gạt một người nào đó, bạn hãy biến anh ta thành một kẻ càng ngu muội càng tốt. Nếu bạn muốn biến anh ta thành một kẻ ngu muội, tốt nhất bạn đừng cho phép anh ta tự do yêu thương. Nếu không cho phép tình yêu thì tâm hồn của anh ta sẽ suy sụp. Bạn không nhận thấy rõ điều này sao? Khi bạn yêu một chàng trai một cô gái nào đó, đột nhiên mọi khả năng trong bạn đều trở nên mạnh mẽ, linh hoạt, thăng hoa. Mới cách đây vài phút bạn còn là một người nghễnh ngãng và giờ đây bạn gặp một chàng trai hoặc một cô gái nào đó và đột nhiên trong họ tràn ngập niềm vui, bạn trở thành một ngọn đuốc bùng cháy dữ dội. Tình yêu là phép mầu giúp tâm hồn được thăng hoa. Khi tình yêu biến mất thì tâm hồn trở nên uể oải, yếu đuối, cùn lụt.

Những người sáng suốt nhất là những người có sinh lực mạnh mẽ nhất. Chúng ta cần phải hiểu rõ điều này vì sinh lực tình yêu là nền tảng cơ bản cho sự sáng suốt. Nếu bạn không thể yêu thương thì tâm hồn bạn trở nên lạnh lẽo, đóng băng; bạn không thể trôi chảy đi đâu được. Trong khi bạn đang yêu thì bạn cảm thấy tự tin rằng mình có thể chạm được các vì sao. Đó là lý do tại sao một người phụ nữ trở thành một nguồn cảm hứng vô tận, một người đàn ông trở thành một nguồn cảm hứng vô tận. Khi người phụ nữ được yêu thương, cô ta trở nên xinh đẹp hơn ngay lập tức; ngay tức thì! Mới cách đây vài phút cô ta là một phụ nữ bình thường, giờ đây tình yêu đã tắm gội cô. Cô đã được tắm bằng thứ sinh lực hoàn toàn mới mẻ, một mùi hương mới vây quanh cô ta. Cô ta bước đi một cách duyên dáng, từng bước chân như từng điệu nhảy. Gương mặt tỏa sáng, nụ cười quyến rũ, tràn đầy sinh lực. Đối với người đàn ông cũng thế.

Khi người ta yêu thương, họ vận động ở mức tối đa. Hãy ngăn không cho họ yêu thương, họ lập tức vận động lờ phờ; lúc này họ trở nên ngu muội, họ chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì cả. Khi người ta ngu muội thì người ta dễ dàng bị dối gạt.

Khi sinh lực tình dục, sinh lực tình yêu, bị đè nén, họ bắt đầu khao khát một đời sống khác. Họ nghĩ về thiên đàng, về nơi cực lạc nhưng họ không nghĩ đến việc tạo ra một thiên đàng ngay ở đây, ngay lúc này, ngay trong đời sống này. Khi bạn yêu thương, thiên đàng là ở đây. Lúc này bạn chẳng cần quan tâm đến gì vì đây đã là thiên đàng của bạn rồi. Nhưng khi sinh lực tình yêu của bạn bị đè nén thì bạn bắt đầu suy nghĩ “Ở đây chẳng có gì, đời sống này thật trống trải. Ắt hẳn còn có một nơi khác tốt đẹp hơn...”. Bạn tìm đến người nào đó và hỏi về thiên đàng và ông ta vẽ ra cho bạn thấy những bức tranh tuyệt đẹp về thiên đàng. Tình yêu đã bị đè nén thế nên bạn quan tâm đến một đời sống khác. Khi người ta quan tâm đến đời sống khác, theo lẽ tự nhiên họ không còn quan tâm đến đời sống này nữa. 

Tôi nói rằng đời sống này là đời sống duy nhất. Đời sống khác được ẩn trong đời sống này. Nó không ở đâu xa cả, nó nằm trong đời sống này. Bạn hãy khám phá nó - nó đây này! Bạn hãy khám phá nó và bạn sẽ tìm thấy được một đời sống khác ngay trong đời sống này. Thượng đế tiềm ẩn trên thế gian này. Thượng đế đang ẩn nấp ở đây và ngay lúc này. Nếu bạn yêu thương, bạn sẽ cảm nhận được nó.

Thứ ba:

Bạn hãy làm cho anh ta càng hoảng sợ càng tốt. Cách chắc chắn nhất là bạn đừng để anh ta được phép yêu thương vì tình yêu đẩy lùi mọi lo sợ. Khi bạn yêu thương bạn chẳng còn lo sợ bất kỳ điều gì. Khi bạn yêu thương bạn có thể đánh lùi bất kỳ sức mạnh nào. Khi bạn yêu thương bạn cảm thấy rằng mình có thể làm được bất kỳ điều gì mình muốn. Nhưng khi bạn không có tình yêu, bạn lo sợ ngay cả đối với những điều nhỏ nhặt. Khi bạn không yêu thương bạn quan tâm nhiều đến sự an toàn. Khi bạn yêu thương bạn quan tâm nhiều đến sự khám phá, sự chinh phục. Mọi người không được phép yêu thương bởi vì đây là cách duy nhất để khiến họ lo sợ. Khi họ lo sợ và run rẩy thì họ luôn quỳ trên hai đầu gối, lê chân.

Thứ tư:

Bạn hãy biến anh ta thành một người càng đau khổ càng tốt vì một người đau khổ là một người bối rối, một người đau khổ là một người tự coi thường chính mình, một người đau khổ là một người tự lên án chính mình, một người đau khổ là một người luôn nghĩ rằng ắt hẳn mình đã làm một điều gì đó sai trái. Một người đau khổ là một người mất phương hướng, bạn có thể kéo anh ta sang bên trái hoặc đẩy anh ta sang bên phải một cách dễ dàng. Một người đau khổ là một người luôn sẵn sàng chờ người khác ra lệnh, chờ người khác kỷ luật vì anh ta nghĩ rằng “Mình là một người đau khổ và mãi mãi đau khổ. Có thể một ai đó có thể giúp mình chăng?”. Anh ta sẵn sàng trở thành nạn nhân của bất kỳ ai.

Thứ năm:

Hãy biến mọi người thành những người xa lạ với nhau, từ đó họ không thể tập hợp lại để làm một điều gì đó bạn không tán thành. Hãy giữ mọi người cách xa nhau. Đừng để họ quá thân thiết với nhau. Khi người ta bị chia cắt, cô đơn, xa lạ, họ không thể kết bè đảng với nhau. Có một ngàn lẻ một cách để chia cắt họ.

Ví dụ, nếu bạn nắm tay một người đàn ông (bạn là một người đàn ông và bạn đang nắm lấy tay của một người đàn ông và bước đi trên đường). Bạn sẽ cảm thấy có lỗi vì mọi người bắt đầu nhìn bạn. Bạn có phải là người đồng tính luyến ái hay một cái gì đó đại loại như thế không? Hai người đàn ông không được phép vui vẻ bên nhau. Họ không được phép nắm tay nhau, họ không được phép ôm nhau. Họ bị lên án là người đồng tính luyến ái. Nỗi lo sợ xuất hiện. Nếu một người bạn bước đến và nắm lấy tay bạn trong tay anh ta, bạn nhìn quanh: “Có ai trông thấy không nhỉ?”. Bạn vội vã rút tay lại.

Bạn bắt tay một cách vội vã. Bạn chỉ khẽ chạm vào tay người khác và lắc nhẹ, thế là xong. Bạn không nắm lấy tay nhau, bạn không ôm lấy nhau, bạn lo sợ. Bạn có nhớ khi cha bạn ôm bạn sau khi bạn đã trưởng thành về tình dục không? Tại sao không? Nỗi lo sợ đã được tạo ra. Một thanh niên trẻ và người mẹ của mình ôm nhau? (có thể một vài ý nghĩ về tình dục sẽ xuất hiện trong đầu họ). Nỗi lo sợ đã được tạo ra: người cha và đứa con trai, không; người cha và đứa con gái, không. Người anh và người chị, không; người anh và người em trai - không!

Mọi người luôn bị giữ cách xa nhau, quanh họ là những bức tường dày. Mọi người đều bị phân loại và có một ngàn lẻ một rào cản quanh họ. Vâng, một ngày nào đó, sau hai mươi lăm năm được rèn luyện đào tạo theo cách này, bạn được phép yêu thương vợ mình. Nhưng lúc này bạn đã quá quen với các kỷ luật xưa cũ và đột nhiên bạn chẳng biết phải làm gì.Làm như thế để yêu thương? Bạn chưa bao giờ được học loại ngôn ngữ này. Cũng giống như khi một người trong suốt hai mươi lăm năm không được phép nói. Chỉ lắng nghe: Suốt hai mươi lăm năm anh ta không được phép nói một lời và rồi đột nhiên bạn đặt anh ta lên sân khấu vào bảo anh ta “Hãy diễn thuyết”. Điều gì sẽ xảy ra? Anh ta sẽ ngã gục, lúc đó và ngay tại chỗ. Anh ta có thể bị ngất xỉu, anh ta có thể chết... hai mươi lăm năm câm lặng và giờ đây đột nhiên anh ta phải trình bày một bài diễn thuyết tuyệt vời? Đó là điều không thể. 

Đó là những gì đang xảy ra! Hai mươi lăm năm không có tình yêu, chỉ có lo sợ, rồi đột nhiên luật pháp cho phép bạn được yêu thương người phụ nữ này. “Đây là vợ của bạn bạn là chồng của cô ấy và hai bạn được phép yêu thương”. Nhưng hai mươi lăm năm được đào tạo sai lạc kia đâu rồi? Nó vẫn còn ở đó.

Vâng, bạn sẽ “yêu”... Bạn sẽ làm tình. Bạn đã bị kìm nén suốt hai mươi lăm năm, bạn không thể đạt được sự cực khoái. Đó là lý do tại sao bạn lại thất vọng sau khi làm tình. Chín mươi chín phần trăm mọi người cảm thấy thất vọng sau khi làm tình, thất vọng hơn bao giờ hết. Họ cảm thấy “Đây là cái gì? Chẳng là gì cả! Chẳng có gì cả!”.

Trước tiên, người ta khiến bạn không thể yêu thương, sau đó họ đến và họ rao giảng rằng chẳng có gì quan trọng trong tình yêu cả. Dĩ nhiên lời thuyết giáo của họ nghe có vẻ đúng, lời thuyết giáo của họ rất đúng với những gì bạn đã trải qua. Đây là một trò bịp hay ho nhất đang xảy ra với nhân loại.

Năm mánh khóe này nhằm xoay quanh một việc duy nhất: chống phá tình yêu. Trước tiên họ không ngừng rao giảng rằng tình yêu là thứ tuyệt vời nên không ai nghĩ rằng họ đang đả phá tình yêu. Họ không ngừng giảng dạy rằng tình yêu là thứ tuyệt vời, sau đó họ không tạo bất kỳ hoàn cảnh nào để tình yêu xuất hiện. Họ không tạo ra bất kỳ cơ hội nào, họ tiếp tục rao giảng rằng thực phẩm là thứ tuyệt vời, rằng việc ăn uống là một niềm vui tuyệt vời; “Hãy ăn uống thật no say” nhưng họ chẳng cho bạn bất kỳ thứ gì để ăn. Họ để mọi người rơi vào tình trạng đói khát và không ngừng nói về tình yêu. Tình yêu được ca ngợi cao hơn bất kỳ thứ gì, ngoại trừ Thượng đế. Trước mặt thì họ khuyến khích chúng ta yêu thương; sau lưng thì họ cắt phăng mọi gốc rễ của tình yêu. Đây là kiệt tác của họ.

Không ai nói về những tác hại mà họ đã tạo ra. Giống như khi bạn không ngừng nói về một nhánh cây rằng “Hãy xanh tươi, hãy nở hoa, hãy vui đùa cùng gió” và bạn không ngừng cắt phăng gốc rễ của nó để nó không thể nở hoa thì bạn nói “Hãy nghe đây! Ngươi không nghe ta nói áo? Ngươi không làm theo lời ta sao?...” và trong khi đó bạn vẫn không ngừng cắt phăng gốc rễ của nó.

Tình yêu bị phủ nhận (tình yêu là thứ quý báu nhất trên đời; không ai có quyền phủ nhận nó). Nếu một người có thể yêu thương năm người, anh ta nên yêu cả năm người. Nếu một người có thể yêu thương năm mươi người, anh ta nên yêu cả năm mươi người. Tình yêu của bạn càng bao la thì phẩm chất của nó càng thêm tinh khiết. Nhưng họ đang dối gạt bạn, bạn bị ép vào một góc tối nhỏ hẹp. Bạn chỉ có thể yêu vợ mình, bạn chỉ có thể yêu chồng mình, bạn chỉ có thể yêu thứ này hoặc thứ nọ. Họ đặt ra nhiều điều kiện khác nhau để ràng buộc bạn. Cứ như thể luật pháp là thứ bạn có thể hít thở để sống vậy.

Hãy hiện tại.

Vẫn còn có một trò bịp khác. Họ nói về “tình yêu cao thượng” và họ phá hủy thứ tình yêu được xếp vào loại thấp hơn. Họ nói rằng chúng ta cần phải vứt bỏ thứ tình yêu bình thường; tình yêu thể xác là thứ tồi tệ, tình yêu tâm hồn là thứ tốt đẹp.

Bạn đã bao giờ trông thấy thứ tình yêu tâm hồn mà không kèm theo thể xác chưa? Bạn đã bao giờ trông thấy một ngôi nhà không có nền móng chưa? Thể xác là nền móng của bạn; tâm hồn sống trong thể xác của bạn, sống cùng xác của bạn. Bạn là một linh hồn có thể xác và là một thể xác có linh hồn. Cái thấp và cái cao luôn tồn tại trong bạn, chúng là một. Bạn không thể phủ nhận cái thấp, cái thấp cần phải được chuyển hóa thành cái cao. Nếu không có bậc thấp thì bạn không thể lên đến bậc cao.

Tình dục không hề sai trái. Bạn chỉ sai trái khi bạn để mình bị mắc kẹt ở đó. Bạn hãy di chuyển cao hơn. Cái cao không hề phủ nhận cái thấp, cái thấp là yếu tố biến cái cao thành điều có thể.

Những trò bịp bợm này đã tạo ra nhiều rắc rối khác nhau. Mỗi khi bạn yêu thương một ai đó thì bạn cảm thấy mình có lỗi. Khi cảm giác tội lỗi xuất hiện thì bạn không thể sống trọn vẹn cùng tình yêu, tội lỗi ngăn cản bước chân của bạn. Thậm chí trong khi đang làm tình cùng chồng hoặc vợ mình bạn cũng cảm thấy rằng mình đang làm một điều gì đó có lỗi. Bạn biết rằng đây là một tội lỗi, bạn biết rằng bạn đang làm một điều gì đó sai lạc. “Các vị Thánh không làm điều đó”, bạn là một tội đồ nên bạn không thể sống trọn vẹn cùng tình yêu ngay cả khi bạn được phép yêu thương. 

Khi tội lỗi xuất hiện, bạn bắt đầu cảm thấy rằng mình sai lạc; bạn đánh mất sự tự tôn, bạn đánh mất lòng tự trọng. Một vấn đề khác xảy ra: Khi tội lỗi xuất hiện bạn bắt đầu giả vờ. Người mẹ và người cha không cho phép con cái của họ biết rằng họ làm tình với nhau, họ giả vờ như là chẳng có chuyện gì xảy ra. Họ giả vờ như là tình dục chẳng hề tồn tại. Dù sớm dù muộn thì con cái cũng biết rõ sự giả vờ của họ. Khi con cái biết được rằng họ giả vờ, chúng sẽ đánh mất mọi sự tin tưởng nơi cha mẹ của chúng. Chúng cảm thấy mình bị dối gạt, chúng cảm thấy mình bị phản bội.

Người cha và người mẹ nói rằng con cái của họ không tôn trọng họ. Chính bạn đã tạo ra sự thiếu tôn trọng này, làm sao chúng có thể tôn trọng bạn được? Bạn đã lừa dối chúng theo nhiều cách khác nhau, bạn đã không chân thành. Bạn đã bảo chúng đừng phải lòng một ai đó - “Hãy cẩn thận!” và bạn vẫn không ngừng làm tình. Ngày đó sẽ xuất hiện, dù sớm dù muộn, khi chúng nhận ra rằng ngay cả cha của chúng, ngay cả mẹ của chúng cũng không chân thật với chúng.Làm sao chúng có thể tôn trọng bạn được?

Trước tiên, tội lỗi tạo ra sự giả vờ. Sự giả vờ tạo ra sự xa lánh ghét bỏ từ mọi người. Ngay cả con cái của chính bạn cũng không cảm thấy hòa thuận cùng bạn. Có một rào cản xuất hiện giữa bạn và con cái của bạn:sự giả vờ. Một ngày nào đó bạn sẽ biết rằng chúng cũng đang giả vờ và mọi người khác cũng đang giả vờ. Khi tất cả mọi người đều giả vờ, làm sao bạn có thể có được sự tin tưởng? Làm sao bạn có thể tỏ ra thân thiện được với ai trong khi mọi người đều đang dối gạt lẫn nhau? Bạn cảm thấy cay đắng, bạn cảm thấy đau đớn về sự thật này.

Mọi người đều mang mặt nạ, chẳng ai chân thật cả. Mọi người đều mang mặt nạ, chẳng ai thể hiện gương mặt thật của mình. Bạn cảm thấy tội lỗi, bạn biết rằng bạn đang giả vờ và mọi người đều đang giả vờ. Lúc này việc biến mọi người thành những nô lệ là việc dễ dàng: biến họ thành thư ký, thành hiệu trưởng, thành người soát vé, thành bộ trưởng, vân vân. Lúc này bạn dễ dàng khiến họ bối rối. Bạn đã khiến họ bối rối ngay từ đầu.

Tình dục là điểm khởi đầu.

Tôi đã nghe kể rằng...

Vào đêm động phòng tiểu thư Jane sắp sửa lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ đầu tiên của hôn nhân. “Anh ạ”, cô ta hỏi chú rể “đây là những gì thường dân gọi là làm tình đó sao?”. “Đúng, đúng vậy, em yêu”, hoàng tử Reginald trả lời và bắt đầu làm tình. Sau một lúc tiểu thư Jane kêu lên phẫn nộ “Việc này quá tốt đẹp đối với các thường dân!”.

Thường dân không được phép làm tình: “Nó quá tốt đẹp đối với họ”. Nhưng vấn đề ở đây là khi bạn chuốc đọc thế giới thì ngay cả bạn cũng bị chuốc độc. Nếu bạn chuốc độc vào loại không khí mà thường dân hít thở thì không khí mà vua chúa hít phải cũng bị nhiễm độc. Bạn không thể tách rời, nó là một. Khi các mục sư chuốc độc thường dân thì cuối cùng ông ta cũng bị nhiễm độc. 

Khi bạn đè nén một thứ gì đó từ bên ngoài, nó sẽ cô đọng lại bên trong, cô đọng lại trong tiềm thức. Nó ở đó. Tình dục vẫn chưa bị hủy diệt, thật may mắn. Nó vẫn không bị hủy diệt, nó chỉ bị chuốc độc mà thôi. Nó không thể bị hủy diệt, nó là sinh lực cuộc sống. Nó đã bị ô nhiễm và nó có thể trở lại trạng thái tinh khôi.

Mọi rắc rối trong cuộc sống của bạn có thể, vì cơ bản là do vấn đề tình dục của bạn. Bạn có thể không ngừng giải quyết mọi rắc rối khác nhau, bạn sẽ chẳng bao giờ giải quyết được chúng bởi vì chúng không phải là những rắc ối cơ bản. Nếu bạn giải quyết được vấn đề tình dục của mình thì mọi rắc rối khác sẽ tự nhiên biến mất bởi vì bạn đã giải quyết được vấn đề cơ bản. Nhưng bạn lại tỏ ra lo sợ ngay cả khi nhìn thẳng vào nó.

Rất đơn giản. Nếu bạn có thể đặt sang một bên tất cả mọi gò ép, nó rất đơn giản. Nó đơn giản như câu chuyện này. 

Một phụ nữ không chồng liên tục quấy rầy cảnh sát. Cô ta liên tục gọi điện đến và nói rằng có một người đàn ông đang nấp dưới gầm giường của mình. Cuối cùng cô ta được đưa đến bệnh viện tâm thần, tại đó cô ta được tiêm các loại thuốc mới nhất. Sau vài tuần lễ bác sĩ đến phỏng vấn cô ta để xem cô ta đã khỏi bệnh chưa.

“Thưa cô Rustifan”, bác sĩ hỏi “lúc này cô có thấy người đàn ông nào dưới gầm giường của mình nữa không?”.

“Không, tôi không thấy”, cô ta nói. Nhưng ngay khi bác sĩ sắp sửa ký giấy xuất viện thì cô ta nói “Lúc này tôi có thể thấy đến hai người”.

Bác sĩ nói với đội ngũ nhân viên của bệnh viện rằng có một mũi tiêm duy nhất có thể chữa được lời phàn nàn của cô ta, mũi tiêm này được ông gọi là “trinh nữ ác độc”. Ông đề nghị họ cho cô ta ở chung phòng ngủ với Big Dan, thợ mộc của bệnh viện.

Họ đưa Big Dan tới, nói với anh ta về lời phàn nàn của người phụ nữ này và rằng anh ta sẽ phải ở chung phòng ngủ cùng cô ta suốt một giờ đồng hồ trong khi cửa bị khóa trái. Anh ta nói rằng sẽ không lâu đâu và cả nhóm cùng tụ họp ở bên ngoài nơi cầu thang... Họ nghe “Không, ngừng lại đi Dan. Mẹ sẽ không tha thứ cho tôi đâu!”. 

“Hãy im ngay đi, mọi việc sẽ xong trong vài phút thôi. Lẽ ra nó đã phải được làm cách đây nhiều năm rồi!”.

“Anh là tên cục súc, anh buộc tôi phải chấp nhận thế sao?”.

“Đó là việc lẽ ra chồng cô nên làm”.

Đến lúc này cả nhóm bên ngoài không thể chờ đợi được nữa, họ mở cửa bước vào.

“Tôi đã chữa trị cho cô ấy”, anh chàng thợ mộc nói.

“Anh ấy đã chữa trị cho tôi”, cô Rustifan nói.

Anh ta đã cưa bỏ bốn chân của chiếc giường.

Đôi khi việc chữa trị rất đơn giản. Bạn vẫn không ngừng thử hàng ngàn cách khác nhau... Người thợ mộc đã làm rất tốt, chỉ cần cắt bỏ bốn chân giường là mọi việc kết thúc!

Tình dục là căn nguyên của hầu hết mọi rắc rối của bạn. Nó chính là căn nguyên vì nó đã bị chuốc độc trong suốt hàng ngàn năm qua. Bạn cần phải gột rửa nó. Hãy đòi lại sự tự do của mình. Hãy đòi lại sự tự do yêu thương của mình. Hãy đòi lại quyền được sống tự do và rồi mọi rắc rối sẽ biến mất.








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

HÃY TÌM LẠI CHÍNH MÌNH BẰNG SỰ THỨC TÌNH MỤC ĐÍCH SỐNG

Nhân loại đã thực sự sẵn sàng cho một quá trình chuyển biến nhận thức , một quá trình nở hoa sâu sắc và triệt để của tâm thức đến độ , so với quá trình này thì việc cây cỏ nở hoa 114 triệu năm trước đây , dù cho đẹp đến mấy thì đấy cũng chỉ là sự phản ánh nhạt nhòa ? Liệu con người có thể từ bỏ tầng tầng lớp lớp những cách nghĩ bị bó buộc cũ và trở nên giống như những tinh thể pha lê trong suốt để ánh sang nhận thức xuyên qua dễ dàng ?

Liệu con người có thể thoát ra khỏi trường hấp dẫn của chủ nghĩa vật chất , thoát ra khỏi tình trạng tự đồng nhất mình với hình tướng ?

Khả năng chuyển hóa này cũng là thông điệp chính của những giáo lý sâu sắc để khai thị cho con người .Những người phát đi thông điệp này – như Đức Phật , chúa Jesus và nhiều người khác – là những bông hoa đầu tiên của nhân loại . Họ là những vị Thầy tiên phong , rất hiếm hoi và quý giá vô cùng . Tuy vậy , một sự chuyển hóa rộng khắp chưa thể xảy ra vào thời điểm đó được , nên thông điệp của họ bị bóp méo đi rất nhiều . Ngoại trừ ở một số ít người , tâm thức của con người thời ấy nói chung chưa được chuyển hóa nhiều

Bây giờ thì nhân loại đã sẵn sàng để chuyển hóa chưa ? tại sao lúc này mới thật là thời cơ ? Ban có thể làm gì để thúc đẩy quá trình chuyển hóa nội tại này ? Đặc điểm của nhận thức cũ đầy tính bản ngã là gì và đâu là dấu hiệu của một tâm thức mới đang trổi dậy ?

Những câu hỏi này và một số câu hỏi khác sẽ được đề cập trong cuốn sách này . Quan trọng hơn , quyển sách cũng chính là một công cụ có tính chuyển hóa , xuất phát từ một nhận thức mới đầy tính nổi dậy . Những ý tưởng và khái niệm ở đây tuy quan trọng , nhưng đó cũng là thứ yếu . Chính những tấm bảng chỉ đường giúp bảng chỉ đường giúp bạn đi đến trạng thái thức tỉnh . Trong lúc đọc quyển sách này , một sự chuyển hóa sẽ xảy ra trong bạn

Mục đích chính của quyển sách không phải là để cung cấp thêm thông tin hay những niềm tin mù quáng cho trí năng của bạn , hay cố thuyết phục bạn về một điều gì đó , mà nó mang đến cho bạn một sự chuyển hóa trong nhận thức , tức là thức tỉnh bạn ra khỏi những dòng suy nghĩ miên man ở trong đầu

Nếu được như vậy thì bạn sẽ không chỉ thấy cuốn sách này là “thú vị” . Vì “thú vị” có nghĩa là bạn còn đứng ở bên ngoài , tìm vui với những ý nghĩ , và khái niệm ở trong đầu bạn để tu duy rằng mình đồng ý hay không đồng ý với cuốn sách .

Vì cuốn sách này được viết cho bạn , do đó cuốn sách hoặc rất vô nghĩa đối với bạn , hoặc nó làm cho nhận thức của bạn có sự thay đổi lớn . Tuy nhiên cuốn sách này chỉ có thể thức tỉnh những người đã sẵn sang để tỉnh thức

Tuy nhiên khi có một người vừa tỉnh thức thì biến cố này sẽ tạo nên một quán tính trong tâm thức của tập thể , giúp cho sự tỉnh thức xảy ra dễ dàng hơn ở những người khác . Nếu trong lúc này bạn chưa rõ tỉnh thức nghĩa là gì , thì bạn cũng không cần bận tâm nhiều vể nghĩa của từ ấy , hãy cứ tiếp tục đọc và trong bạn có sự tỉnh thức , thì bạn sẽ hiểu “ tỉnh thức “ có nghĩa là gì

Quá trình tỉnh thức một khi đã bắt đầu ở trong bạn rồi thì không thể đảo ngược lại ; và để cho quá trình này được bắt đầu ,bạn chỉ cần trải qua trạng thái thức tỉnh – dù chỉ tong môt thoáng chốc

Đối với một số người thì một thoáng chốc của trạng thái thức tỉnh đó sẽ xảy đến khi họ đọc cuốn sách này . Còn đối với những người khác thì cuốn sách sẽ giúp họ nhận ra rằng quá trình tỉnh thức đã xảy ra ở trong họ rồi , nhưng bây giờ họ mới nhận ra .

Ở một số người thì quá trình tỉnh thức chỉ xảy ra khi họ gặp phải những mất mát hay khổ đau lớn

Trong khi ở những người khác , là khi họ tiếp xúc với những bậc Thầy hay những giáo lý về tâm linh , hay do đọc cuốn “ Sức mạnh của Hiện tại “ hay những cuốn sách có giá trị tâm linh sống động khác . Hoặc có thể là sự tổng hợp của tất cả những điều ấy . Tuy nhiên , một khi sự thức tỉnh đã bắt đầu ở trong bạn thì cuốn sách này sẽ giúp cho bạn đẩy nhanh và gia tăng cường độ tỉnh thức

Điều căn bản nhất của quá trình thức tỉnh là :

Nhận ra sự mê mờ đang tồn tại trong bạn

Nhận diện bản ngã của bạn khi nó đang nói , đang nghĩ , đang làm một việc nào đó

Nhận ra thói quen suy nghĩ đầy tính băng hoại trong tâm thức của tập thể đang thẩm thấu vào mọi khía cạnh của đời sống , kéo dài thêm tình trạng chưa thức tỉnh

Đó là lý do tôi viết quyển sách này : để nêu lên những khía cạnh chính của bản ngã và cách bản ngã hoạt động trong bạn cũng như trong tâm thức tập thể . Điều này có ý nghĩa quan trọng , vì hai lý do chính .

Trước hết , nếu bạn không nhận ra được những cơ cấu hoạt động của bản ngã , bạn sẽ không nhận diện được nó , và sẽ nhầm lẫn mà liên tục tự đồng hóa mình với bản ngã , tức là vô tình bạn để cho bản ngã chứ ngự lấy bạn , mạo danh là bạn

Thứ hai , tự than việc nhận diện bản ngã ở trong bạn chính là một trong những phương cách giúp cho sự tỉnh thức ở trong bạn được diễn ra . Khi bạn nhận ra sự mê lầm của mình , thì cái làm cho sự nhận biết ấy có thể diễn ra chính là thứ nhận thức mới đang trỗi dậy , đó cũng chính là tỉnh thức .

như ta không thể đấu tranh lại bong tối , hay chống đối lại sự mê mờ . Điều mà ta cần làm là mang ánh sáng của nhận thức vào những nơi tối tăm này

Và bạn chính là Ánh sang đó

Bài đăng phổ biến

Lưu trữ Blog