Gần đây thầy lại nói về các khía cạnh đối
nghịch của hôn nhân. Xin thầy nói về thầy ngụ ý gì bởi thân thiết? Đặc
biệt, về điều tích cực khi ở cùng nhau qua thời khó khăn và khi nó là
điều tiêu cực?
Hôn nhân là cách né tránh thân thiết. Nó là thủ
đoạn để tạo ra mối quan hệ chính thức. Thân thiết là không chính thức.
Nếu hôn nhân nảy sinh từ thân thiết, nó là đẹp nhưng nếu bạn hi vọng
rằng thân thiết sẽ nảy sinh từ hôn nhân, bạn đang hi vọng hão huyền. Tất
nhiên, tôi biết rằng nhiều người, hàng triệu người đã dàn xếp cho hôn
nhân thay vì cho thân thiết - bởi vì thân thiết là trưởng thành và nó là
đau đớn.
Hôn nhân là rất an ninh. Nó là an toàn.
Không có trưởng thành trong nó. Người ta đơn giản mắc kẹt. Hôn nhân là
thu xếp dục; thân thiết là tìm kiếm tình yêu. Hôn nhân là một loại mãi
dâm, loại thường hằng. Người ta đã lấy đàn bà hay lấy đàn ông - đó là
mãi dâm thường hằng. Thu xếp là về kinh tế, không về tâm lí, không từ
trái tim.
Cho nên nhớ lấy, nếu hôn nhân nảy sinh từ thân
thiết thì nó là đẹp. Điều đó nghĩa là mọi người nên sống cùng nhau trước
khi họ có hôn nhân. Tuần trăng mật không nên xảy ra sau hôn nhân, nó
nên xảy ra trước hôn nhân. Người ta nên sống trong đêm tối, trong ngày
đẹp, trong những khoảnh khắc buồn, khoảnh khắc hạnh phúc, cùng nhau.
Người ta nên nhìn vào mắt nhau thật sâu, vào bản thể của nhau.
Làm sao quyết định được? Nếu thân thiết của bạn
đang giúp bạn trưởng thành và trở nên chín chắn thế thì nó là tích cực
và tốt và lành mạnh, trong lành. Nếu nó có tính phá huỷ và nó không cho
phép bạn trở nên chín chắn, thay vì thế nó giúp bạn vẫn còn ấu trĩ,
không chín chắn thế thì nó là không lành mạnh. Bất kì quan hệ nào giữ
cho bạn vẫn còn ấu trĩ đều là xấu. Thoát ra khỏi nó đi. Bất kì quan hệ
nào cho bạn thách thức để trưởng thành, để đi vào cuộc phiêu lưu, để đi
sâu hơn và cao hơn trong cuộc sống.... Tôi không nói rằng hôn nhân tích
cực sẽ không có vấn đề, nó sẽ có nhiều vấn đề hơn là hôn nhân
tiêu cực. Mối quan hệ tích cực sẽ có nhiều vấn đề bởi vì mọi ngày những
thách thức mới sẽ có đó. Nhưng mỗi lúc vấn đề được giải quyết bạn sẽ đi
lên cao hơn chút ít; mỗi lúc một thách thức được lấy bạn sẽ thấy cái gì
đó đã trở nên được tích hợp vào bản thể bạn.
Mối quan hệ tiêu cực không có vấn đề - hay nhiều
nhất, vấn đề rởm, cái gọi là vấn đề, không phải vấn đề thực. Bạn không
quan sát điều đó sao? Vợ và chồng tranh cãi vì những điều tầm thường.
Chúng không phải là vấn đề. Cho dù bạn tranh cãi chúng không cho bạn cái
gì, chúng không giúp cho trưởng thành. Quan sát vợ và chồng, quan sát
bản thân bạn xem. Bạn có thể là chồng, là vợ.
Cứ quan sát. Nếu bạn tranh cãi vì những điều tầm
thường - những điều nhỏ bé mà không ngụ ý cái gì theo bất kì cách nào -
thế thì bạn sẽ vẫn còn chưa chín chắn vẫn còn ấu trĩ. Vấn đề thực, vấn
đề đích thực, điều thực sự phải được đối diện, tạo ra rối loạn lớn trong
bản thể bạn; chúng đem tới cơn xoáy lốc. Người ta phải đối diện với
chúng. Đừng bao giờ né tránh chúng. Những câu hỏi tầm thường là lối
thoát khỏi câu hỏi thực. Chồng và vợ sẽ tranh cãi về những điều rất nhỏ
bé: đi xem và không đi xem phim nào; mầu xe nào phải được mua, mô đen
nào, làm bằng gì; tối nay họ đi ăn tiệm ăn nào. Tầm thường thế! Chúng
không tạo ra khác biệt gì. Bạn đang làm ra quá nhiều ồn ào về những vấn
đề như vậy và mối quan hệ của bạn sẽ không giúp gì cho bạn, cho bạn tính
toàn vẹn, bất kì trung tâm nào. Tôi sẽ gọi nó là tiêu cực.
Mối quan hệ tích cực sẽ đối diện với vấn đề thực.
Chẳng hạn: nếu bạn giận hay nếu bạn buồn, bạn sẽ buồn trước vợ bạn, bạn
sẽ không mỉm nụ cười giả dối. Và bạn sẽ nói, 'Anh đang buồn.' Điều này
phải được đối diện. Nếu, đang bước đi trên đường với vợ bạn, bạn thấy
người đàn bà đẹp đi qua bên cạnh và một ham muốn và thèm khát lớn nảy
sinh trong trái tim bạn, bạn sẽ nói với vợ bạn rằng người đàn bà này đã
tạo ra ham muốn lớn, khuấy động trái tim bạn. Bạn sẽ không né tránh cô
ấy. Bạn sẽ không đưa mắt bạn đi chỗ khác. Và bạn sẽ không giả vờ rằng
bạn đã không thấy người đàn bà đó chút nào - dù bạn giả vờ hay không, vợ
bạn đã biết điều đó rồi! Không thể nào có chuyện cô ấy không biết bởi
vì ngay lập tức năng lượng của bạn, sự hiện diện của bạn thay đổi. Đây
là vấn đề thực.
Lấy người đàn bà không có nghĩa là bạn không còn
quan tâm tới bất kì đàn bà nào khác. Thực ra, ngày bạn không quan tâm
tới bất kì đàn bà nào, bạn sẽ không quan tâm tới vợ bạn nữa. Tại sao? Để
làm gì? Vợ bạn có cái gì mà là đặc biệt? Nếu bạn không còn quan tâm tới
đàn bà bạn sẽ không quan tâm tới vợ bạn nữa. Bạn đang trong tình yêu
với cô ấy bởi vì bạn vẫn còn đang trong tình yêu với đàn bà. Cô ấy chỉ
là một đàn bà. Và thỉnh thoảng bạn bắt gặp một người đàn bà làm bạn mê
say. Bạn sẽ nói điều đó cho vợ bạn. Và bạn sẽ đối diện với rối loạn sẽ
nảy sinh. Nó là không tầm thường - bởi vì nó sẽ tạo ra ghen tuông, nó sẽ
làm rối loạn mọi nghỉ ngơi, bạn sẽ không thể ngủ được trong đêm. Vợ sẽ
ném gối vào bạn.
Là thực tạo ra vấn đề thực. Là đích thực tạo ra
vấn đề thực. Và nói bất kì cái gì đang là hoàn cảnh không bao giờ ngần
ngại, không bao giờ nhìn sang bên. Nhìn thẳng và chân thực. Và giúp cho
vợ là chân thực, giúp cho chồng là chân thực.
Vâng, có vấn đề trong thân thiết thực, nhiều vấn
đề hơn trong trạng thái tiêu cực, nhiều vấn đề hơn. Bởi vì nếu bạn là
thân thiết thực với người đàn bà làm sao bạn có thể tránh được sự kiện
là bạn trở nên quan tâm tới người đàn bà khác? Bạn phải nói điều đó. Đó
là một phần của tình yêu, phần của thân thiết. Bạn lột trần bản thân
mình, bạn phơi bày bản thân mình một cách toàn bộ, bạn không giữ cái gì
lại. Ngay cả trong đêm bạn mơ giấc mơ về người đàn bà khác, đến sáng bạn
có thể kể lại nó cho vợ bạn.
Tôi đã nghe về một đạo diễn phim. Trong đêm ông ta
bắt đầu nói với bạn gái trong giấc ngủ của mình và ông ta nói to. Ông
ta nói những điều đẹp đẽ và bà vợ bắt đầu nhìn chằm chằm vào ông ta. Khi
bạn có gia đình, ngay cả trong mơ bạn vẫn còn sợ vợ bạn, cho nên đột
nhiên ông ta trở nên sợ. Ông ấy đã nói gì? Ông ấy cảm thấy vợ đang nhìn
vào ông ấy và với sự hiện diện lớn của tâm trí ông ấy nói, 'Cắt! Bây giờ
là cảnh khác.'
.... cứ dường như ông ấy đang đạo diễn bộ phim!
Nếu bạn thực sự yêu người đàn bà, đến sáng bạn sẽ
kể cho cô ấy về giấc mơ của bạn - rằng bạn đã làm tình với người đàn bà
trong đêm trong mơ của bạn. Mọi thứ phải bị tan nát. Toàn thể trái tim
phải bị tan nát.
Thân thiết nghĩa là không có riêng tư. Bạn không
mang cái gì riêng tư bây giờ - ít nhất với người bạn đang thân thiết.
Bạn vứt bỏ riêng tư. Bạn trần truồng và loã lồ. Tốt, xấu, dù bạn là bất
kì cái gì, bạn mở trái tim bạn. Và bất kì giá nào bạn vẫn trả cho nó;
bất kì rắc rối nào bạn vẫn trải qua cùng nó. Điều đó đem tới trưởng
thành.
Và bạn giúp cho người khác cũng vứt bỏ đi mọi sự
ức chế, bình phong, mặt nạ. Trong mối quan hệ thân thiết người ta đi tới
nhìn ra khuôn mặt nguyên tuỷ của người khác và người ta đi tới phơi bày
khuôn mặt nguyên thuỷ riêng của mình. Nếu mối quan hệ giúp cho bạn tìm
ra khuôn mặt nguyên thuỷ của bạn thế thì nó là thiền, thế thì nó là tôn
giáo. Nếu mối quan hệ của bạn đơn giản giúp bạn tạo ra ngày một nhiều
mặt nạ và đạo đức giả hơn thế thì nó là phi tôn giáo.
Cố hiểu định nghĩa của tôi. Nếu định nghĩa của tôi
được hiểu thế thì trong một trăm cuộc hôn nhân, chín mươi chính là phi
tôn giáo bởi vì chúng đơn giản tạo ra ngày càng nhiều cái giả. Từ chính
lúc ban đầu cái giả bắt đầu.
Tôi đã nghe.
Ông mục sư, đưa mắt nhìn và đánh giá trên đôi cô
dâu chú rể trước ông ta và đám đông lớn tới chứng kiến buổi lễ, ngân
nga, 'Nếu có bất kì ai ở đây biết tại sao hai người này không nên được
kết đôi với nhau trong giá thú, để người đó nói bây giờ nếu không thì
giữ mãi mãi yên lặng của người đó.'
'Tôi có cái gì đó để nói,' một giọng nói vang lên mạnh bạo và rõ ràng.
'Anh im đi!' ông mục sư nạt nộ. 'Anh là chú rể.'
Từ ngay chính ban đầu! Họ thậm chí còn chưa lấy
nhau. Ông mục sư nói, 'Anh im đi! Anh là chú rể.' Và đó là cách cuộc
sống của đôi lấy nhau bắt đầu.
Mọi người giữ yên tĩnh. Họ không nói gì. Họ không
nói chân lí chút nào. Họ giả vờ dối trá. Họ mỉm cười khi họ không muốn
cười, họ hôn khi họ không muốn hôn. Một cách tự nhiên, khi bạn hôn và
bạn không muốn hôn, cái hôn là độc. Một cách tự nhiên, khi bạn không
muốn mỉm cười và bạn phải mỉm cười, nụ cười của bạn là xấu, nó là chính
trị.
Và thế thì bằng cách nào đó người ta thành quen
với những điều này, người ta lắng đọng vào cái giả, vào cái không đích
thực của cuộc sống. Và người ta tự an ủi bản thân mình theo cả nghìn lẻ
một cách.
'Ồ, chúng tôi rất sung sướng,' anh chồng khăng
khăng. 'Tất nhiên, thỉnh thoảng vợ có ném bát đĩa vào tôi. Nhưng điều đó
không thay đổi tình huống chút nào vì nếu cô ấy đánh tôi, cô ấy sướng,
và nếu cô ấy đánh hụt tôi, tôi sướng!'
Dần dần người ta đi tới thu xếp như vậy - cả hai đều sướng.
Chiếc xe trong đó có đôi già lão chồm lên vách đá. Chiếc xe bị hỏng kinh khủng.
'Tôi đang ở đâu thế này?' ông già than vãn khi mở mắt ra. 'Trên cõi trời à?'
'Không,' bà vợ bàng hoàng nói. 'Em vẫn ở cùng anh.'
Những dàn xếp này là rất kinh khủng. Điều bạn biết nhân danh mối quan hệ chỉ là trò chơi giả.
Cho nên nhớ điều đó như một tiêu chí: nếu bạn
trưởng thành hơn và trở thành cá nhân, nếu cuộc sống xảy ra nhiều hơn
cho bạn, nếu bạn đang trở nên mở hơn, nếu nhiều cái đẹp hơn được cảm
thấy trong sự tồn tại, nếu nhiều thơ ca hơn đang nảy sinh trong trái tim
bạn, nếu nhiều tình yêu hơn tuôn chảy qua bạn, nhiều từ bi hơn, nếu bạn
đang trở nên nhiều nhận biết hơn, thế thì mối quan hệ là tốt. Mang nó
đi. Thế thì nó không phải là hôn nhân. Thế thì nó là thân thiết.
Nhưng nếu điều ngược lại xảy ra; nếu mọi thơ ca
biến mất và cuộc sống đang trở thành dung tục; nếu mọi tình yêu đang mất
đi và cuộc sống trở thành chỉ là tải trọng, tải trọng chết; nếu mọi bài
ca đang chết đi và bạn chỉ sống như nghĩa vụ, thế thì tốt hơn cả là
thoát khỏi nhà tù này. Điều đó là tốt hơn cho bạn và điều đó là tốt hơn
cho bạn tình người mà bạn đang sống cùng.
Trích từ "Đạo: Đường vô lộ - tập 2"
Gần đây thầy lại nói về các khía cạnh đối
nghịch của hôn nhân. Xin thầy nói về thầy ngụ ý gì bởi thân thiết? Đặc
biệt, về điều tích cực khi ở cùng nhau qua thời khó khăn và khi nó là
điều tiêu cực?
Hôn nhân là cách né tránh thân thiết. Nó là thủ
đoạn để tạo ra mối quan hệ chính thức. Thân thiết là không chính thức.
Nếu hôn nhân nảy sinh từ thân thiết, nó là đẹp nhưng nếu bạn hi vọng
rằng thân thiết sẽ nảy sinh từ hôn nhân, bạn đang hi vọng hão huyền. Tất
nhiên, tôi biết rằng nhiều người, hàng triệu người đã dàn xếp cho hôn
nhân thay vì cho thân thiết - bởi vì thân thiết là trưởng thành và nó là
đau đớn.
Hôn nhân là rất an ninh. Nó là an toàn.
Không có trưởng thành trong nó. Người ta đơn giản mắc kẹt. Hôn nhân là
thu xếp dục; thân thiết là tìm kiếm tình yêu. Hôn nhân là một loại mãi
dâm, loại thường hằng. Người ta đã lấy đàn bà hay lấy đàn ông - đó là
mãi dâm thường hằng. Thu xếp là về kinh tế, không về tâm lí, không từ
trái tim.
Cho nên nhớ lấy, nếu hôn nhân nảy sinh từ thân
thiết thì nó là đẹp. Điều đó nghĩa là mọi người nên sống cùng nhau trước
khi họ có hôn nhân. Tuần trăng mật không nên xảy ra sau hôn nhân, nó
nên xảy ra trước hôn nhân. Người ta nên sống trong đêm tối, trong ngày
đẹp, trong những khoảnh khắc buồn, khoảnh khắc hạnh phúc, cùng nhau.
Người ta nên nhìn vào mắt nhau thật sâu, vào bản thể của nhau.
Làm sao quyết định được? Nếu thân thiết của bạn
đang giúp bạn trưởng thành và trở nên chín chắn thế thì nó là tích cực
và tốt và lành mạnh, trong lành. Nếu nó có tính phá huỷ và nó không cho
phép bạn trở nên chín chắn, thay vì thế nó giúp bạn vẫn còn ấu trĩ,
không chín chắn thế thì nó là không lành mạnh. Bất kì quan hệ nào giữ
cho bạn vẫn còn ấu trĩ đều là xấu. Thoát ra khỏi nó đi. Bất kì quan hệ
nào cho bạn thách thức để trưởng thành, để đi vào cuộc phiêu lưu, để đi
sâu hơn và cao hơn trong cuộc sống.... Tôi không nói rằng hôn nhân tích
cực sẽ không có vấn đề, nó sẽ có nhiều vấn đề hơn là hôn nhân
tiêu cực. Mối quan hệ tích cực sẽ có nhiều vấn đề bởi vì mọi ngày những
thách thức mới sẽ có đó. Nhưng mỗi lúc vấn đề được giải quyết bạn sẽ đi
lên cao hơn chút ít; mỗi lúc một thách thức được lấy bạn sẽ thấy cái gì
đó đã trở nên được tích hợp vào bản thể bạn.
Mối quan hệ tiêu cực không có vấn đề - hay nhiều
nhất, vấn đề rởm, cái gọi là vấn đề, không phải vấn đề thực. Bạn không
quan sát điều đó sao? Vợ và chồng tranh cãi vì những điều tầm thường.
Chúng không phải là vấn đề. Cho dù bạn tranh cãi chúng không cho bạn cái
gì, chúng không giúp cho trưởng thành. Quan sát vợ và chồng, quan sát
bản thân bạn xem. Bạn có thể là chồng, là vợ.
Cứ quan sát. Nếu bạn tranh cãi vì những điều tầm
thường - những điều nhỏ bé mà không ngụ ý cái gì theo bất kì cách nào -
thế thì bạn sẽ vẫn còn chưa chín chắn vẫn còn ấu trĩ. Vấn đề thực, vấn
đề đích thực, điều thực sự phải được đối diện, tạo ra rối loạn lớn trong
bản thể bạn; chúng đem tới cơn xoáy lốc. Người ta phải đối diện với
chúng. Đừng bao giờ né tránh chúng. Những câu hỏi tầm thường là lối
thoát khỏi câu hỏi thực. Chồng và vợ sẽ tranh cãi về những điều rất nhỏ
bé: đi xem và không đi xem phim nào; mầu xe nào phải được mua, mô đen
nào, làm bằng gì; tối nay họ đi ăn tiệm ăn nào. Tầm thường thế! Chúng
không tạo ra khác biệt gì. Bạn đang làm ra quá nhiều ồn ào về những vấn
đề như vậy và mối quan hệ của bạn sẽ không giúp gì cho bạn, cho bạn tính
toàn vẹn, bất kì trung tâm nào. Tôi sẽ gọi nó là tiêu cực.
Mối quan hệ tích cực sẽ đối diện với vấn đề thực.
Chẳng hạn: nếu bạn giận hay nếu bạn buồn, bạn sẽ buồn trước vợ bạn, bạn
sẽ không mỉm nụ cười giả dối. Và bạn sẽ nói, 'Anh đang buồn.' Điều này
phải được đối diện. Nếu, đang bước đi trên đường với vợ bạn, bạn thấy
người đàn bà đẹp đi qua bên cạnh và một ham muốn và thèm khát lớn nảy
sinh trong trái tim bạn, bạn sẽ nói với vợ bạn rằng người đàn bà này đã
tạo ra ham muốn lớn, khuấy động trái tim bạn. Bạn sẽ không né tránh cô
ấy. Bạn sẽ không đưa mắt bạn đi chỗ khác. Và bạn sẽ không giả vờ rằng
bạn đã không thấy người đàn bà đó chút nào - dù bạn giả vờ hay không, vợ
bạn đã biết điều đó rồi! Không thể nào có chuyện cô ấy không biết bởi
vì ngay lập tức năng lượng của bạn, sự hiện diện của bạn thay đổi. Đây
là vấn đề thực.
Lấy người đàn bà không có nghĩa là bạn không còn
quan tâm tới bất kì đàn bà nào khác. Thực ra, ngày bạn không quan tâm
tới bất kì đàn bà nào, bạn sẽ không quan tâm tới vợ bạn nữa. Tại sao? Để
làm gì? Vợ bạn có cái gì mà là đặc biệt? Nếu bạn không còn quan tâm tới
đàn bà bạn sẽ không quan tâm tới vợ bạn nữa. Bạn đang trong tình yêu
với cô ấy bởi vì bạn vẫn còn đang trong tình yêu với đàn bà. Cô ấy chỉ
là một đàn bà. Và thỉnh thoảng bạn bắt gặp một người đàn bà làm bạn mê
say. Bạn sẽ nói điều đó cho vợ bạn. Và bạn sẽ đối diện với rối loạn sẽ
nảy sinh. Nó là không tầm thường - bởi vì nó sẽ tạo ra ghen tuông, nó sẽ
làm rối loạn mọi nghỉ ngơi, bạn sẽ không thể ngủ được trong đêm. Vợ sẽ
ném gối vào bạn.
Là thực tạo ra vấn đề thực. Là đích thực tạo ra
vấn đề thực. Và nói bất kì cái gì đang là hoàn cảnh không bao giờ ngần
ngại, không bao giờ nhìn sang bên. Nhìn thẳng và chân thực. Và giúp cho
vợ là chân thực, giúp cho chồng là chân thực.
Vâng, có vấn đề trong thân thiết thực, nhiều vấn
đề hơn trong trạng thái tiêu cực, nhiều vấn đề hơn. Bởi vì nếu bạn là
thân thiết thực với người đàn bà làm sao bạn có thể tránh được sự kiện
là bạn trở nên quan tâm tới người đàn bà khác? Bạn phải nói điều đó. Đó
là một phần của tình yêu, phần của thân thiết. Bạn lột trần bản thân
mình, bạn phơi bày bản thân mình một cách toàn bộ, bạn không giữ cái gì
lại. Ngay cả trong đêm bạn mơ giấc mơ về người đàn bà khác, đến sáng bạn
có thể kể lại nó cho vợ bạn.
Tôi đã nghe về một đạo diễn phim. Trong đêm ông ta
bắt đầu nói với bạn gái trong giấc ngủ của mình và ông ta nói to. Ông
ta nói những điều đẹp đẽ và bà vợ bắt đầu nhìn chằm chằm vào ông ta. Khi
bạn có gia đình, ngay cả trong mơ bạn vẫn còn sợ vợ bạn, cho nên đột
nhiên ông ta trở nên sợ. Ông ấy đã nói gì? Ông ấy cảm thấy vợ đang nhìn
vào ông ấy và với sự hiện diện lớn của tâm trí ông ấy nói, 'Cắt! Bây giờ
là cảnh khác.'
.... cứ dường như ông ấy đang đạo diễn bộ phim!
Nếu bạn thực sự yêu người đàn bà, đến sáng bạn sẽ
kể cho cô ấy về giấc mơ của bạn - rằng bạn đã làm tình với người đàn bà
trong đêm trong mơ của bạn. Mọi thứ phải bị tan nát. Toàn thể trái tim
phải bị tan nát.
Thân thiết nghĩa là không có riêng tư. Bạn không
mang cái gì riêng tư bây giờ - ít nhất với người bạn đang thân thiết.
Bạn vứt bỏ riêng tư. Bạn trần truồng và loã lồ. Tốt, xấu, dù bạn là bất
kì cái gì, bạn mở trái tim bạn. Và bất kì giá nào bạn vẫn trả cho nó;
bất kì rắc rối nào bạn vẫn trải qua cùng nó. Điều đó đem tới trưởng
thành.
Và bạn giúp cho người khác cũng vứt bỏ đi mọi sự
ức chế, bình phong, mặt nạ. Trong mối quan hệ thân thiết người ta đi tới
nhìn ra khuôn mặt nguyên tuỷ của người khác và người ta đi tới phơi bày
khuôn mặt nguyên thuỷ riêng của mình. Nếu mối quan hệ giúp cho bạn tìm
ra khuôn mặt nguyên thuỷ của bạn thế thì nó là thiền, thế thì nó là tôn
giáo. Nếu mối quan hệ của bạn đơn giản giúp bạn tạo ra ngày một nhiều
mặt nạ và đạo đức giả hơn thế thì nó là phi tôn giáo.
Cố hiểu định nghĩa của tôi. Nếu định nghĩa của tôi
được hiểu thế thì trong một trăm cuộc hôn nhân, chín mươi chính là phi
tôn giáo bởi vì chúng đơn giản tạo ra ngày càng nhiều cái giả. Từ chính
lúc ban đầu cái giả bắt đầu.
Tôi đã nghe.
Ông mục sư, đưa mắt nhìn và đánh giá trên đôi cô
dâu chú rể trước ông ta và đám đông lớn tới chứng kiến buổi lễ, ngân
nga, 'Nếu có bất kì ai ở đây biết tại sao hai người này không nên được
kết đôi với nhau trong giá thú, để người đó nói bây giờ nếu không thì
giữ mãi mãi yên lặng của người đó.'
'Tôi có cái gì đó để nói,' một giọng nói vang lên mạnh bạo và rõ ràng.
'Anh im đi!' ông mục sư nạt nộ. 'Anh là chú rể.'
Từ ngay chính ban đầu! Họ thậm chí còn chưa lấy
nhau. Ông mục sư nói, 'Anh im đi! Anh là chú rể.' Và đó là cách cuộc
sống của đôi lấy nhau bắt đầu.
Mọi người giữ yên tĩnh. Họ không nói gì. Họ không
nói chân lí chút nào. Họ giả vờ dối trá. Họ mỉm cười khi họ không muốn
cười, họ hôn khi họ không muốn hôn. Một cách tự nhiên, khi bạn hôn và
bạn không muốn hôn, cái hôn là độc. Một cách tự nhiên, khi bạn không
muốn mỉm cười và bạn phải mỉm cười, nụ cười của bạn là xấu, nó là chính
trị.
Và thế thì bằng cách nào đó người ta thành quen
với những điều này, người ta lắng đọng vào cái giả, vào cái không đích
thực của cuộc sống. Và người ta tự an ủi bản thân mình theo cả nghìn lẻ
một cách.
'Ồ, chúng tôi rất sung sướng,' anh chồng khăng
khăng. 'Tất nhiên, thỉnh thoảng vợ có ném bát đĩa vào tôi. Nhưng điều đó
không thay đổi tình huống chút nào vì nếu cô ấy đánh tôi, cô ấy sướng,
và nếu cô ấy đánh hụt tôi, tôi sướng!'
Dần dần người ta đi tới thu xếp như vậy - cả hai đều sướng.
Chiếc xe trong đó có đôi già lão chồm lên vách đá. Chiếc xe bị hỏng kinh khủng.
'Tôi đang ở đâu thế này?' ông già than vãn khi mở mắt ra. 'Trên cõi trời à?'
'Không,' bà vợ bàng hoàng nói. 'Em vẫn ở cùng anh.'
Những dàn xếp này là rất kinh khủng. Điều bạn biết nhân danh mối quan hệ chỉ là trò chơi giả.
Cho nên nhớ điều đó như một tiêu chí: nếu bạn
trưởng thành hơn và trở thành cá nhân, nếu cuộc sống xảy ra nhiều hơn
cho bạn, nếu bạn đang trở nên mở hơn, nếu nhiều cái đẹp hơn được cảm
thấy trong sự tồn tại, nếu nhiều thơ ca hơn đang nảy sinh trong trái tim
bạn, nếu nhiều tình yêu hơn tuôn chảy qua bạn, nhiều từ bi hơn, nếu bạn
đang trở nên nhiều nhận biết hơn, thế thì mối quan hệ là tốt. Mang nó
đi. Thế thì nó không phải là hôn nhân. Thế thì nó là thân thiết.
Nhưng nếu điều ngược lại xảy ra; nếu mọi thơ ca
biến mất và cuộc sống đang trở thành dung tục; nếu mọi tình yêu đang mất
đi và cuộc sống trở thành chỉ là tải trọng, tải trọng chết; nếu mọi bài
ca đang chết đi và bạn chỉ sống như nghĩa vụ, thế thì tốt hơn cả là
thoát khỏi nhà tù này. Điều đó là tốt hơn cho bạn và điều đó là tốt hơn
cho bạn tình người mà bạn đang sống cùng.
Trích từ "Đạo: Đường vô lộ - tập 2"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét