Câu chuyện dựa trên quan điểm của Vật lý học hiện đại gần như trùng với quan điểm của tôn giáo thực sự. Và khi đã có duyên đọc Osho cùng nhau, thì mình nên nói cho bạn biết sự thực một cách cố gắng triệt để nhất có thể.
Những hình ảnh mà bạn nhìn thế giới là gì? Có một chiếc ghế. Hình ảnh từ chiếc ghế đi tới chúng ta qua đôi mắt. Đôi mắt xử lý dữ liệu và chuyển dữ liệu tới não bộ, sau đó thành thông tin tới sự nhận biết của ta. Sự nhận biết thực sự này là vô ngã, vô trí, vô nhận biết, chứng ngộ,… bất kể cái gì mà chúng ta muốn gọi nó. Đặt vấn đề rằng đôi mắt truyền đúng thông tin, bộ não xử lý thông tin chuẩn xác, vậy thì cái ghế là cái ghế thật. Nhưng nếu đôi mắt và bộ não xử lý thông tin ko chuẩn, vậy thì cái ghế mà ta thấy không chắc thực sự đã là cái ghế. Bình thường mắt chỉ nhìn được một góc khoảng 120 độ là rõ nét. Còn khoảng nhìn rơi vào 170 độ. 50 độ thiếu hụt đó được bộ não xử lý và tạo thành một hình ảnh để bù đắp, vậy hình ảnh bù đắp đó đã có cái không thật trong đó. Giới hạn của mắt nhìn chỉ thấy được các đồ vật, bề mặt như chúng ta vẫn thấy. Nhưng thực tế vật chất cấu tạo bằng phân tử, rồi nhỏ hơn nữa là nguyên tử, các electron, tới hạt nhân, neutron, … Hình ảnh mà chúng ta thấy của đồ vật thực sự lại là một tập hợp chuyển động của các hạt cơ bản siêu nhanh. Học phổ thông ai cũng biết điều này. Thế thì cái bàn cũng giống như cái ghế. Vậy là mắt của chúng ta chỉ được cấu tạo để nhìn thấy cái giới hạn rất nhỏ của thực tại. Bộ não bình thường lại dựa vào cái giới hạn nhỏ bé của mắt để xác định thực tại. Khi vật lý học hiện đại đi sâu hơn nữa vào thế giới vi mô, tới điểm gần như tận cùng của hạt cơ bản, đã cho chúng ta hình ảnh của những dải sóng đơn sắc. Hạt cơ bản nhỏ nhất được cấu tạo từ sự kết hợp của các dải sóng đó. Dải sóng ở hiểu biết hiện nay gần như là phi vật chất, chúng tựa như sóng âm thanh vậy. Những âm thanh kết hợp với nhau tạo thành vô tận bản nhạc. Những dải sóng này cũng có vô tận cách kết hợp để tạo thành vô tận dạng thực tại, mà một trong những thực tại đó là cái mà chúng ta đang sống và nhìn thấy. Các bạn có thể tham khảo Lý thuyết dây trong Vật lý học để kiểm nghiệm câu chuyện của mình.
Bởi thế, đây gần như là điểm mà tôn giáo đích thực và khoa học gặp mặt. Thực tại mà bạn nhìn thấy chỉ là ảo ảnh một cách đúng nghĩa nhất. Những hình ảnh mà bạn thấy thực chất chỉ là một sự kết hợp của tự nhiên để tạo ra những thực tại khác trong chuỗi vô tận. Con người là một thực tại. Hai con người kết hợp trong sex để tạo ra một thực tại mới – em bé. Sex chỉ là cách gọi thông thường, chỉ là cái nhìn hết sức hời hợt về thực tại. Tạo hóa chỉ có một nhiệm vụ dường như là duy nhất, đó là kết hợp không ngừng nghỉ. Càng kết hợp nhiều thì thực tại càng mở rộng. Đó là cách mà vũ trụ sinh tồn và phát triển. Thế thì ở nơi thật nhất, sex ko phải giữa hai con người mà là giữa vô vàn dải sóng vô hình kết hợp lại. Ở nơi gần như không có gì gọi là vật chất nữa. Đó mới là thực tại thực sự mà Vật lý học hiện đại đã tìm thấy, Phật đã thấy, Osho đã thấy. Ở đó có cái không tuyệt đối. Ở đó mà từ đó, vạn vật được sinh sôi nảy nở. Những thực tại vi mô được bộ não và các giác quan xử lý thành một thứ có vẻ thật để cho ta nhận biết. Từ đó lại có một giả thuyết khác. Thậm chí sự chuyển động mà ta cảm thấy cũng là ảo, mọi va chạm vật lý, hóa học ta gặp phải cũng là ảo, bởi bộ não đã xử lý để tuân theo một lệnh của thực tại. vậy thì lúc này cuộc sống thực sự của con người nên hướng tới là nằm ở chỗ phát triển tư tưởng, phát triển tâm linh. Đó là đỉnh cao của việc tìm kiếm thực tại, tìm về chỗ khởi nguồn cũng như là chỗ kết thúc.
Khi bạn có thể suy ngẫm và hiểu được điều đó một cách sâu sắc, bạn sẽ thấy cuộc đời này là một trò chơi điện tử. Bạn có thể điều khiển bản thân nhập vai vào một kẻ khủng bố, hoặc lại là một anh hùng trừ gian diệt bạo. Cái chính là tư tưởng. Nhưng để làm được điều đó thì phải có một tư tưởng ở tầm siêu đẳng, gọi là vô ngã chẳng hạn. Khi đó bạn mới không chịu ảnh hưởng của các giác quan, và khi đã biết sâu sắc rằng các giác quan chỉ xử lý ảo ảnh, thế thì tâm trí bỗng nhiên tan vỡ, mọi thái độ đều sụp đổ. Chỉ còn lại là sự tĩnh lặng ghê gớm.
Vậy thì SEX có gì là gây tranh cãi nữa?
Câu chuyện dựa trên quan điểm của Vật lý học hiện đại gần như trùng với quan điểm của tôn giáo thực sự. Và khi đã có duyên đọc Osho cùng nhau, thì mình nên nói cho bạn biết sự thực một cách cố gắng triệt để nhất có thể.
Những hình ảnh mà bạn nhìn thế giới là gì? Có một chiếc ghế. Hình ảnh từ chiếc ghế đi tới chúng ta qua đôi mắt. Đôi mắt xử lý dữ liệu và chuyển dữ liệu tới não bộ, sau đó thành thông tin tới sự nhận biết của ta. Sự nhận biết thực sự này là vô ngã, vô trí, vô nhận biết, chứng ngộ,… bất kể cái gì mà chúng ta muốn gọi nó. Đặt vấn đề rằng đôi mắt truyền đúng thông tin, bộ não xử lý thông tin chuẩn xác, vậy thì cái ghế là cái ghế thật. Nhưng nếu đôi mắt và bộ não xử lý thông tin ko chuẩn, vậy thì cái ghế mà ta thấy không chắc thực sự đã là cái ghế. Bình thường mắt chỉ nhìn được một góc khoảng 120 độ là rõ nét. Còn khoảng nhìn rơi vào 170 độ. 50 độ thiếu hụt đó được bộ não xử lý và tạo thành một hình ảnh để bù đắp, vậy hình ảnh bù đắp đó đã có cái không thật trong đó. Giới hạn của mắt nhìn chỉ thấy được các đồ vật, bề mặt như chúng ta vẫn thấy. Nhưng thực tế vật chất cấu tạo bằng phân tử, rồi nhỏ hơn nữa là nguyên tử, các electron, tới hạt nhân, neutron, … Hình ảnh mà chúng ta thấy của đồ vật thực sự lại là một tập hợp chuyển động của các hạt cơ bản siêu nhanh. Học phổ thông ai cũng biết điều này. Thế thì cái bàn cũng giống như cái ghế. Vậy là mắt của chúng ta chỉ được cấu tạo để nhìn thấy cái giới hạn rất nhỏ của thực tại. Bộ não bình thường lại dựa vào cái giới hạn nhỏ bé của mắt để xác định thực tại. Khi vật lý học hiện đại đi sâu hơn nữa vào thế giới vi mô, tới điểm gần như tận cùng của hạt cơ bản, đã cho chúng ta hình ảnh của những dải sóng đơn sắc. Hạt cơ bản nhỏ nhất được cấu tạo từ sự kết hợp của các dải sóng đó. Dải sóng ở hiểu biết hiện nay gần như là phi vật chất, chúng tựa như sóng âm thanh vậy. Những âm thanh kết hợp với nhau tạo thành vô tận bản nhạc. Những dải sóng này cũng có vô tận cách kết hợp để tạo thành vô tận dạng thực tại, mà một trong những thực tại đó là cái mà chúng ta đang sống và nhìn thấy. Các bạn có thể tham khảo Lý thuyết dây trong Vật lý học để kiểm nghiệm câu chuyện của mình.
Bởi thế, đây gần như là điểm mà tôn giáo đích thực và khoa học gặp mặt. Thực tại mà bạn nhìn thấy chỉ là ảo ảnh một cách đúng nghĩa nhất. Những hình ảnh mà bạn thấy thực chất chỉ là một sự kết hợp của tự nhiên để tạo ra những thực tại khác trong chuỗi vô tận. Con người là một thực tại. Hai con người kết hợp trong sex để tạo ra một thực tại mới – em bé. Sex chỉ là cách gọi thông thường, chỉ là cái nhìn hết sức hời hợt về thực tại. Tạo hóa chỉ có một nhiệm vụ dường như là duy nhất, đó là kết hợp không ngừng nghỉ. Càng kết hợp nhiều thì thực tại càng mở rộng. Đó là cách mà vũ trụ sinh tồn và phát triển. Thế thì ở nơi thật nhất, sex ko phải giữa hai con người mà là giữa vô vàn dải sóng vô hình kết hợp lại. Ở nơi gần như không có gì gọi là vật chất nữa. Đó mới là thực tại thực sự mà Vật lý học hiện đại đã tìm thấy, Phật đã thấy, Osho đã thấy. Ở đó có cái không tuyệt đối. Ở đó mà từ đó, vạn vật được sinh sôi nảy nở. Những thực tại vi mô được bộ não và các giác quan xử lý thành một thứ có vẻ thật để cho ta nhận biết. Từ đó lại có một giả thuyết khác. Thậm chí sự chuyển động mà ta cảm thấy cũng là ảo, mọi va chạm vật lý, hóa học ta gặp phải cũng là ảo, bởi bộ não đã xử lý để tuân theo một lệnh của thực tại. vậy thì lúc này cuộc sống thực sự của con người nên hướng tới là nằm ở chỗ phát triển tư tưởng, phát triển tâm linh. Đó là đỉnh cao của việc tìm kiếm thực tại, tìm về chỗ khởi nguồn cũng như là chỗ kết thúc.
Khi bạn có thể suy ngẫm và hiểu được điều đó một cách sâu sắc, bạn sẽ thấy cuộc đời này là một trò chơi điện tử. Bạn có thể điều khiển bản thân nhập vai vào một kẻ khủng bố, hoặc lại là một anh hùng trừ gian diệt bạo. Cái chính là tư tưởng. Nhưng để làm được điều đó thì phải có một tư tưởng ở tầm siêu đẳng, gọi là vô ngã chẳng hạn. Khi đó bạn mới không chịu ảnh hưởng của các giác quan, và khi đã biết sâu sắc rằng các giác quan chỉ xử lý ảo ảnh, thế thì tâm trí bỗng nhiên tan vỡ, mọi thái độ đều sụp đổ. Chỉ còn lại là sự tĩnh lặng ghê gớm.
Vậy thì SEX có gì là gây tranh cãi nữa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét